Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu
Chương 79 : Cha mẹ cùng Tiên ca ca
Ngày đăng: 04:09 20/04/20
Rõ ràng hắn rất cao lớn, nhưng vì cái gì ở trước mặt mẹ vợ nhỏ bé mà lại cảm giác thấp hơn một đoạn chứ? Một lỗ
tai bị nhéo, Phượng hiên nghiêng đầu nhìn xem nương tử còn thấp hơn một
chút so với nhạc mẫu đại nhân, ai, mẹ của nương tử thân ái của hắn
Phượng hiên, không có biện pháp, trừng phạt không được, chửi không được, càng không thể có cừu oán tất báo mà chỉnh lại
Yêu ai yêu
cả đường đi, có lẽ là đang nhớ lại mẫu thân Cung Như Mộng của mình,
Phượng hiên nhìn mẹ vợ mình càng nhìn càng thấy thuận mắt, tuy rằng bà
không có thiện ý mà véo lấy lỗ tai mình, hai mắt vẫn còn giận nhìn mình
lom lom.
Ngẫm lại xem, mẫu thân của Phượng hiên
hắn đã mất bao nhiêu năm? Khoảng hai mươi mốt năm đi! Cho dù mẫu thân
còn tại thế ( còn sống) đến bây giờ, với thân thể suy yếu thì bà cũng
không thể giống được như nhạc mẫu đại nhân, có sức sống như vậy! Nếu như có thể đổi lại để mẫu thân sống trên đời này thêm một ít thời gian nữa, thì hắn Phượng hiên thà rằng mỗi ngày đều bị nhéo lỗ tai! Đáng tiếc,
chưa bao giờ lớn tiếng đối với hắn, cũng không có động đậy tay chân đối
với hắn, mẫu thân vĩnh viễn là tao nhã ôn nhu như vậy, chỉ biết dạy hắn cao cao tại thượng nắm trong tay tất thảy như thế nào, như thế nào mới
có thể không cho bất luận kẻ nào biết được tâm tư của hắn. Mẫu thân luôn luôn ốm đau ở giường, đều bỏ lại hắn cùng muội tử hai người còn nhỏ như vậy, sớm rời đi nhân thế, chuyện này vẫn là tiếc nuối lớn nhất trong
lòng của Phượng hiên hắn!
“Đều ngồi xuống nói chuyện.” Cốc Lương
Thừa thần sắc nghiêm túc, đem tiểu ngoại tôn đặt ở ghế ngồi bên cạnh,
cau mày nhìn Phượng hiên.
“Mẹ, người. . . . . .” Buông lỗ tai của
huynh ấy ra đi! Cốc Nhược Vũ chưa nói xong, trực tiếp lấy tay kéo ống
tay áo của Mai bình.
“Nhược Vũ, con lại đây.” Cốc Lương Thừa
trầm giọng nói, rất nhiều chuyện không được hiểu rõ, ông là cực kỳ lo
lắng cho cuộc sống sau này của nữ nhi, cho nên ông cần lên tiếng hỏi cho rõ ràng.
Nhìn Phượng hiên, lại nhìn cha, Cốc
Nhược Vũ không dám không thuận theo cha, đành phải buông ra tay áo của
mẫu thân ra, đi đến vị trí mà Cốc lương thừa chỉ vào ngồi xuống.
Lúc này, Mai bình cũng buông lỏng tay
ra, đi đến một cái ghế ngồi xuống. Bỏ qua tiểu oa nhi, thì ba người ngồi ba cái ghế riêng biệt vây quanh cái bàn vuông trong phòng, còn lại cái
ghế kia nhìn qua chính là vị trí bị thẩm vấn, chắc chắn là lưu lại cho
Phượng hiên .
Lỗ tai rốt cục cũng được cứu rồi, tam
đại này đều mở mắt thật to nhìn hắn, Phượng hiên là không chút sợ hãi đi đến băng ghế trước, vén vạt áo, ngồi xuống, cây quạt ở trong tay theo
thói quen mở ra, chậm rãi lắc lắc.
Tao nhã, một loại nhàn nhã, cao quý thái độ lơ đãng như nắm trong tay tất cả biểu lộ đi ra, Cốc Nhược Vũ bị hắn phát ra mị lực làm cho trái tim nhảy lên, vội vàng cúi đầu, không dám
nhìn phu quân kia của nàng nhiều tùy thời tùy chỗ không tự chủ mà trộm
tâm, mà vợ chồng Cốc thị còn lại là sửng sốt một chút, trong lòng vừa
hiện lên ý tưởng nào đó, đã thấy trên mặt Phượng hiên nổi lên một nụ
cười ngây ngô, đang nhìn Cốc Nhược Vũ.
Ha ha, nương tử của hắn có phải đang thẹn thùng hay không a? Thật đáng yêu! A! Lỗ tai!
“Nhìn cái gì vậy!” Mai bình đem ý tưởng
hắn khả năng có lai lịch vừa rồi trong nháy mắt đè xuống, nhéo lỗ tai
của hắn, bất mãn sự chú ý của hắn không ở chỗ Cốc Lương Thừa, mà là chằm chằm vào nữ nhi nhìn mình nhìn không ngừng.
“Ôi, Mẹ!” Khóc thét, Phượng hiên co cổ lại, đáng thương nhìn nhạc mẫu đại nhân.
Nhìn thấy hình dạng đùa giỡn kia của
hắn, vậy mà mới vừa rồi còn hiện lên hơi thở tôn quý, Cốc Lương Thừa
lắc lắc đầu, đánh mất ý niệm thân phận của con rể có phải là có lai lịch ở trong đầu, tiến vào vấn đề chính.
“Bình nhi, buông hắn ra!” Cốc Lương Thừa giải cứu lỗ tai Phượng hiên trước, thẩm tra hỏi hắn, “Ngươi đem chuyện
quen biết Nhược Vũ như thế nào, tường tận nói rõ!”
Xoa xoa lỗ tai, Phượng hiên mở mắt thật to hỏi lại: “Tường tận ? Toàn bộ?”
“Đúng!” tiếng nói của Cốc Lương Thừa vừa dứt, Phượng hiên cũng thật tường tận nói
Trước tiên từ lúc Cốc Nhược Vũ còn trong tã lót nói lên, nghĩ đến lần đó bị mất nữ nhi, tay Mai bình lại nhịn
không được kéo lên tai Phượng hiên, nhắm trúng hắn kêu đau ra tiếng.
“Mẹ, lần đó con thật sự có nhắn lại nói
Nhược Vũ ở chỗ con, sau đó, con đối với Nhược Vũ tốt lắm a, tự mình cho
ăn tắm rửa, còn đổ phân nước tiểu cho nàng!”
A! Để cho nàng tìm một cái lỗ chui vào
đi! Phu quân của nàng từng đem đổ phân nước tiểu cho nàng! ? Đây là cảm
giác quái dị gì ! Cốc Nhược Vũ rất muốn bất tỉnh.
“Con còn có đưa cho nàng một cái khoá vàng, phía trên kia còn khắc tên con!” Nhìn một cái xem, hắn thật tốt a!
“Nguyên lai cái khóa vàng kia là ngươi
đưa ?” Hai vợ chồng giờ phút này mới hiểu được lai lịch của khóa vàng,
nhưng lại nghĩ đến lúc ấy hắn đang mặc trang phục người hầu lấy đâu ra
tiền mua khoá vàng, trộm đi! ? Hai người nghiêm trọng hoài nghi.
“Cho nên lúc ba tuổi con mới có thể nhận ra nàng từ ngay lúc còn bé.”
“Ngươi đã tự tiện mang nó đi về!” Nghĩ vậy, Mai bình tức giận, bắt đầu nhéo lỗ tai hắn.
chưa sắp xong, nửa ngày cũng không nói ra cái gì, Cốc Lương Thừa coi như hắn không muốn nói, có lẽ cũng không làm gì.
“Vậy bắt đầu từ ngày mai, con đi theo ta đến cửa hàng, học vài thứ, lớn như vậy rồi, không thể không làm việc,
nhàn rỗi, biết không?” Một bộ dạng giáo dục nhi tử.
“Được, cha!” trong lòng Phượng hiên nổi
lên một loại cảm giác kỳ dị, sống đến ba mươi hai tuổi, không thể từ Cha ruột Phượng Trọng Nam có một chút tình cảm với hắn, lần đầu, nếm được
loại tư vị làm cha ra sao, loại tư vị này còn không tồi, hắn thích!
Một bên Mai bình đồng ý với quyết định
của Cốc Lương Thừa, bắt đầu lải nhải không ngừng, nói hắn nên như thế
nào như thế nào. Nhìn cha mẹ mới xuất hiện, Phượng hiên lại bắt đầu cười đến ngây ngốc. Từ đầu đến cuối vẫn nhìn Phượng hiên, nhận thấy được tâm tình của hắn từ một nháy mắt xuống tiếc nuối, lại chuyển thành khát
vọng, cuối cùng là vui vẻ, liên tưởng đến cha mẹ của hắn mất sớm, phỏng
chừng là hắn đang nhớ lại cha mẹ ruột của mình, Cốc Nhược Vũ cảm thấy có chút lòng chua xót thay cho hắn, đứng dậy ngồi vào bên cạnh hắn, muốn
im lặng mà an ủi hắn.
Lúc này thấy nương tử thân ái chủ động
ngồi tới, người nào đó nghiêng đầu vừa thấy, lúc này tươi cười sáng lạn, mở hai tay ra, vui mừng đến váng đầu kêu lên: “Nương tử ——!” Nương tử
của hắn thật đáng yêu, là phúc tinh của hắn, mang đến cho hắn một đôi
cha mẹ, “ba ba” hai cái, Phượng hiên liền hôn xuống trên mặt của nương
tử thân ái hai cái, cuối cùng là thấy nương tử, quên mất cha mẹ, rất
không cẩn thận mà xem nhẹ vợ chồng Cốc thị ở một bên, làm chuyện mà hắn
muốn làm, hôn xuống môi của Cốc Nhược Vũ.
Két, vợ chồng Cốc thị đang nói thì dừng
lại, tiếp theo Mai bình quay đầu đối với Cốc Lương Thừa nói: “Này, này,
thật là! Đưa Lửa Đèn cho ta ôm.” bà đứng dậy, tiếp nhận tiểu ngoại tôn,
che ánh mắt tròn tròn không chuyển của bé, không cho bé nhìn, dẫn đầu đi tới
Cốc Nhược Vũ bị hôn đến váng đầu óc, mà
Phượng hiên đang hôn đến cao hứng thì Cốc Lương Thừa đứng dậy đi đến
phía sau người nào đó đang làm càn, đưa tay kéo cổ áo của hắn, lôi hắn
ra.
Phục hồi tinh thần lại, phát hiện ra
mình đang làm cái gì Cốc Nhược Vũ xấu hổ đến mức không dám nhìn cha, mà
tiếc nuối còn chưa hôn đủ Phượng hiên chỉ nghe thấy thanh âm của Cốc
Lương Thừa vang lên ở phía sau mình: “Xú tiểu tử, đi ra cho ta, giúp cha con làm việc đi!” Tiểu tử này làm sao có thể là Phượng hiên kia, quả
nhiên chỉ là trùng tên mà thôi! Rõ ràng thiếu gân!
“Tiểu tử ngươi thật sự là chiếm được
tiện nghi, nếu không phải bởi vì xảy ra nhiều chuyện như vậy, hại việc
hôn nhân của Nhược Vũ bị hủy, thì cũng không tới phiên ngươi lấy Nhược
Vũ!” Tiểu tử này, cha mẹ người khác còn đang ở đấy, cho dù là nương tử
của mình, vậy cũng không thể trắng trợn như vậy, ưm, hôn như vậy a! Quả
nhiên không phải tông chủ Phượng thị, nếu là người xuất thân như thế,
làm sao có thể trước mặt mọi người làm loại sự tình này! Mở cửa, đứng ở
cửa Mai bình ôm tiểu ngoại tôn bảo bối, chịu không nổi mà nghĩ.
“Ai nói, nương tử khi ba tuổi đã cùng
tiểu tế đính hôn rồi, còn có ngọc bội làm tín vật đâu!” Dù thế nào, cũng không tới phiên tên khốn Mai Hiển Diệu kia lấy nương tử của hắn! Hừ!
Từng không có bị hắn thật sao đính hôn, hiện tại nói cái gì cũng muốn
bài thành đó là chính thức chuyện. Hắn là vị hôn phu hàng thật giá thật
của nương tử thân ái, cũng là vị hôn phu chính thức của nương tử, ai
cũng không đoạt được của hắn!
“Cái gì ——! Ngọc bội kia là của con?” Hai mẹ con đồng thời hô lên.
“Đúng vậy, nương tử, một cái khác không
phải cũng được nàng phát hiện, đeo trên người Lượng Nhi sao?” Chuyện này thật kỳ quái sao?
“Vậy, vậy chàng là Tiên ca ca?” Cốc
Nhược Vũ không biết là nên vui mừng hay là nên cho rằng mình bị ngốc,
nhiều năm cho là tiên nhân không phải tiên, thích Tiên ca ca thế nhưng
lại thành vị hôn phu của mình.
“Tiên ca ca? Ô, nương tử, nàng chỉ có
Hiên ca ca ta đây, vậy cái Tiên ca ca kia là từ nơi nào xuất hiện?” Bị
nhéo cổ áo Phượng hiên ai oán nhìn nương tử thân ái .
“Đó là gọi sai âm, ” Cốc Nhược Vũ ngượng ngùng, bỗng nhiên lại nhớ tới một việc hỏi, “Thế chuyện bay không phải
ta nằm mơ nói lung tung, mà là chuyện thực sự!” Hẳn là phu quân đã thi
triển khinh công! Cốc Nhược Vũ nghĩ thông suốt.
“Nương tử, nàng muốn bay bay?” Đề cập
đến chuyện năm đó bé con thích làm nhất, Phượng hiên nhãn tình sáng lên, thân mình vừa chuyển, ba cái, Cốc Lương Thừa liền phát hiện người trong tay ông đã không thấy đâu, lại vừa thấy chẳng biết lúc nào đã đến bên
cạnh nữ nhi nhà mình.
“A ——!” Bỗng nhiên bị phượng hiên ôm lấy thắt lưng, Cốc Nhược Vũ sợ tới mức vội vàng đưa hai tay vòng qua cổ hắn, ôm hắn.
“Nương tử, vi phu dẫn nàng đi bay bay,
thuận tiện nhìn một chút cảnh sắc Tây Lỗ trấn.” Tiếng nói vừa dứt, ôm
kiều thê Phượng hiên liền không thấy, vợ chồng Cốc thị ngây ngốc chỉ kịp nghe thấy nữ nhi hô lên một tiếng, đã thấy Phượng hiên ôm nàng dừng lại ở trong viện một chút, tiếp theo là một tiếng thét dài giơ lên, chỉ
thấy Phượng hiên đột nhiên cất cao vài chục trượng, rồi không thấy.
Vì thế, lưu lại nhạc phụ nhạc mẫu không
nhìn được, tiểu ác ma nào đó mang theo bé con của hắn ôn lại thời gian
bay bay trước đây! Mà trong viện, lúc này bị xem nhẹ thật lâu bọn thị
vệ, trán hạ đầy hắc tuyến, thương thế của tông chủ nhà hắn đã hoàn toàn
khôi phục sao?