Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu
Chương 95 : Kế hoạch ám sát
Ngày đăng: 04:10 20/04/20
Tất cả đều dựa theo kế hoạch của Phượng
Hiên tiến hành thuận lợi. Hoàng thượng hạ thánh chỉ, Phượng Thiếu Vân
giao cho hắn tông chủ Phượng thị hiện nay xử trí, Thôi gia bị tịch thu
tài sản lưu đày, lần này người hắn trở về muốn trừ bỏ, toàn bộ đều rửa
sạch sẽ giống như hắn mong muốn. Những ngày tiếp theo, Phượng hiên như
là mèo bắt được chuột, cầm nhóm con mồi trên tay vừa chỉnh vừa chơi đùa, không vội mà hưởng dụng.
Đầu tiên là Phượng thiếu vân, lúc hắn bước ra Kiền Đô, sẽ bị người đuổi giết khắp
nơi, cuộc sống trôi qua hãi hùng khiếp vía, chật vật không chịu nổi, cả
ngày lo lắng sẽ bị người giết chết, sống trong sự sợ hãi. Sau khi hoàng
thượng hạ thánh chỉ đến, Phượng hiên sẽ làm cho hắn tiếp tục trải qua
những ngày nay, nhưng, lại sai người chậm rãi ép hắn trở về theo hướng
Kiền Đô, chờ Phượng hiên cảm thấy đủ, mới đi thu thập hắn.
Tiếp theo là Tề Hiểu Hổ. Mai Hiển Diệu
lên chức làm cho Tề Hiểu Hổ ghen tị, chuyện này nguyên bản cũng không có gì, nhưng gần đây bởi vì mắc phải khoản nợ của Tề Hiểu Giang cùng Tề
Hiểu An, khiến cho người đàn ông duy nhất có thể chống đỡ Tề gia Tề Hiểu Hổ phiền lòng rất nhiều. Người của sòng bạc cùng thanh lâu kia tới kỳ
hạn, mỗi ngày đều phái người đến làm náo loạn nhà cửa, đoạt không ít đồ
vật để gán nợ, mà Tề gia đã báo quan thế nhưng lại không có ai để ý.
Nghĩ đến kết cục của hai ca ca, trong lòng Tề Hiểu Hổ cũng có sợ hãi,
mỗi ngày lo lắng đề phòng để sống sót. Hai nhà Mai gia lại trịnh trọng
nói rõ không giúp đỡ cho mượn tiền, trong lòng Tề Hiểu Hổ là vừa tức lại vừa giận. Mấy ngày này tranh chấp cùng Mai Hiển Diệu, Tề Hiểu Nhã cuối
cùng vẫn che chở cho tướng công của mình khiến cho huynh muội tan rã
trong không vui.
Sau đó, Tề gia chợt nhớ tới vợ chồng Cốc thị còn sống, Mai phương, Tề Tăng Phú cùng ba người bọn họ mặt dày tới
Cốc phủ cầu cứu, nhưng bị không cho vào nhà. Những ngày gần đây thảm sự
một việc lại một việc, che phủ Tề phủ là một mảnh ảm đạm trong mây đen.
Vừa lúc đó, giống như họa vô đơn chí, Tề Hiểu Hổ ở Lại bộ cũng không được hài lòng. Không biết tại sao hắn đột
nhiên bị người ở Lại bộ xa lánh, hơn nữa làm sai mấy việc nhỏ, đều bị
Phượng hiên chỉ trích, khiến cho cấp bậc hàng quan của hắn lại xuống
thấp hơn vài lần, nay ở chức vị của hắn ở Lại bộ là thấp nhất, cùng với
Mai Hiển Diệu vinh dự thăng chức, đường làm quan rộng mở hoàn toàn tương phản, đối lập rõ ràng. Làm cho hắn nhiều ngày qua cảm xúc suy sụp, mỗi
ngày đều buồn phiền, lòng như có ai dày vò.
Mâu thuẫn giữa hai anh em bà con vài
ngày gần đây có xu thế tăng lên. Ở Lại bộ Phượng hiên càng không ngừng
cố ý chèn ép cùng chỉ trích Tề Hiểu Hổ, ngày nào tâm tình cũng bị hạ
xuống hắn cùng Mai Hiển Diệu lại cãi nhau, hai người cuối cùng cũng đánh nhau, Mai HIển Diệu bị đánh có phần thảm hơn, làm cho Tề Hiểu Nhã phẫn
thay đổi từ ngoài viện tiến vào, bẩm báo với Phượng hiên, tất cả thích
khách đều đã chết ngay tại chỗ.
“Ừm, làm tốt lắm! Thuần, ngươi cùng Tiêu bảo vệ cho Thiếu tông chủ.” Phượng hiên ngoài miệng khen thuộc hạ,
nhưng tầm mắt lại nhìn chằm chằm vào Tề Hiểu Hổ giống như nhìn con mồi.
“Dạ!” Rốt cục cũng đã dưỡng tốt vết
thương, hôm qua mới về bên người Phượng hiên Phượng thuần lập tức che
trước mặt Tiểu Cốc lượng, ánh mắt lạnh lùng mà nhìn Tề Hiểu Hổ đã cưới
người hắn yêu mến.
Phượng hiên đem tầm mắt ở trên người Tề
Hiểu Hổ đứng ở trước giường thủy chung không dám động, nắm chặt chủy thủ phòng bị dời đi, sau khi nở một nụ cười hàm chứa thâm sâu một chút,
thân hình chợt lóe, đã xuất hiện ở bên người Phượng trọng nam, thay cho
Phượng địch đang dần dần không duy trì được.
“Phụ thân đại nhân, che mặt làm cái gì,
ngài cũng không phải khó nhận ra.” Cười khẽ một tiếng, tay Phượng hiên
nhanh như chớp tránh được chiêu thức của Phượng trọng nam, tháo khăn che mặt của hắn xuống.
Phượng hiên hài lòng khi thấy Phượng
trọng nam bởi vì bị bại lộ mà không chịu nổi. Còn vô tình dùng chuyện
này tạo ra khe hở đối với Phượng Trọng Nam, để làm cho Phượng trọng nam
có ý rời đi.
Chỉ là, vào lúc này, bởi vì xuất hiện thích khách mà lo lắng cho nhi tử Cốc Nhược Vũ bước nhanh chạy vào viện này.
Tuy nói Phượng Trọng Nam chưa bao giờ
gặp qua Cốc Nhược Vũ, nhưng thoáng nhìn nàng mang bầu, lại nghe thấy
phía sau nàng có người kêu “Phu nhân, người chậm một chút”, lúc này tâm
niệm vừa chuyển. Chuyện tối nay không thể không thành! Ông ta không hề
nghĩ ngợi liền thay đổi hướng đi, lòng bàn tay chứa đầy nội lực, hướng
về phía Cốc Nhược Vũ một chưởng bổ xuống.
Trong nháy mắt đó, trái tim Phượng hiên
thiếu chút nữa ngừng đập, trong chốc lát không thể hô hấp, cả người run
rẩy, nụ cười trên mặt của hắn cũng biến mất. Trong viện vang lên tiếng
la khàn cả giọng, và chứa đựng sợ hãi của hắn: “Nhược Vũ ——!” Chỉ thấy
hắn lấy tốc độ như tia chớp xông về phía nàng rồi ngã xuống