Xem Chim Không Anh

Chương 51 : Yêu đương thật là khó

Ngày đăng: 10:26 18/04/20


Edit: Ame — Beta: Chicho



*****



Buổi chiều, hai ba con Hình Dã gieo xong hạt giống rau trong vườn, sau đó lái cái xe hơi nhỏ dùng năng lượng mặt trời đến siêu thị trong thành phố dạo một chuyến. Buổi tối lười nấu cơm, cả hai liền dựng luôn một giá nướng trong sân nhà.



Tháng mười, gió đêm kèm thêm hơi ẩm lạnh lẽo thổi vù vù.



Hình Dã rút cái đũa vẫn cắm trên tóc mình xuống, giơ tay gạt mấy nhúm tóc bị gió thổi dính trên mặt sang một bên, gọi một tiếng: “Ba.”



“Ừm?” Miệng Hình Lập Quốc ngậm thuốc lá, nhanh tay lật cái cánh gà, quét thêm sốt nướng lên mặt bên kia, “Cái gì?”



“Hôm nay là chủ nhật, sao ba không ra ngoài đánh bài vậy?”



“Là do con về nhà chứ sao?” Hình Lập Quốc nói, “Ông đây muốn ở cùng con trai ông, có vấn đề gì không?”



Hình Dã mở to mắt nhìn ông, Hình Lập Quốc đưa qua cho cậu một xiên tim gà nướng.



“Gần đây ba không lên mạng à?” Hình Dã nhận lấy, dùng răng rút một miếng ra khỏi xiên sắt để ăn, thờ ơ hỏi, “Tin tức về con trai ba đầy trên mạng đó, ba có biết không?”



“Có chuyện gì lạ hả?” Hình Lập Quốc buồn cười nhìn cậu, “Đây cũng không phải là lần đầu tiên mà.”



Hình Dã nhăn mũi, hỏi: “Ba không mắng con à?”



“Sao, nhiều người mắng chửi như thế còn chưa thấy đủ hả?” Hình Lập Quốc ngậm thuốc lá vào miệng rồi hút một hơi, âm thanh có chút khàn đục, “Ba cũng không hiểu mấy cái màn biểu diễn nghệ thuật của giới trẻ bọn bây, nhưng ba biết con của ba không phải người như vậy.”



Hình Dã nhai tim gà nướng, cổ họng hơi căng ra, miệng cũng cảm thấy hơi cay đắng, cậu mơ hồ hỏi: “Con là loại người như thế nào ạ?”



“Con đó.” Hình Lập Quốc hơi nheo mắt nhìn cậu, “Con từ nhỏ đến lớn đều rất thông minh. Tuy là trong đầu con đầy những cái suy nghĩ không đứng đắn gì cả, còn sắp đầy đến độ không nhét nổi thứ gì khác nữa rồi, nhưng chắc chắn con sẽ không làm cái chuyện quá giới hạn này. Ba của con vẫn có chút lòng tin đó.”



Hình Dã hạ mắt nhìn cái cánh gà nướng trước mặt, cánh mũi cậu hơi run. Nghẹn đỏ mũi hồi lâu, cuối cùng vẫn không nhịn được, cậu đỏ cả vành mắt, phải thả cái xiên trong tay xuống, rút khăn giấy ra lau mắt.



Sốt nướng trên cánh gà rơi xuống than, phát ra âm thanh xèo xèo. Hình Lập Quốc ngậm thuốc lá, thả cánh gà đã nướng chín xuống cái đĩa trước mặt cậu: “Khó chịu rồi hả?”



Hình Dã sụt sịt mũi, giọng nói hơi nghẹn ngào: “Con vẫn luôn thấy khó chịu, cũng không biết nên nói với ai.”



Hình Lập Quốc ngồi đối diện với cậu, mò chai rượu xái cất dưới gầm bàn lên: “Uống mấy chén ha?”
Internet bên anh hình như không quá tốt, video giật giật lag lag. Vì cầm quá gần, hình ảnh hiện ra trên màn hình là đôi mắt cong cong đầy ý cười được phóng đại của Ôn Thừa Thư, âm thanh cuộc gọi lại không bị giật.



“Sao em không sấy khô tóc đi?”



“Em mới tắm xong liền nghe thấy chuông điện thoại, còn chưa kịp sấy.” Hình Dã ôm điện thoại nằm lì trên giường, “Anh bận xong rồi sao?”



“Tạm thời xong.” Ôn Thừa Thư đáp, “Cười ngây ngô gì đó?”



Hình Dã nhìn mắt anh trên điện thoại, cười nói: “Đếm lông mi của anh.”



“Hử?”



“Anh đứng im đó đã!”



“Vậy à? Tôi chuyển mạng đã.”



Hình ảnh đối diện nhanh chóng hết giật lag, ý cười trong mắt Hình Dã lại phai nhạt đi một chút. Cậu thấy trong màn hình, Ôn Thừa Thư ăn mặc chỉnh tề, ngồi tựa lưng trên ghế salon gần cửa sổ, phía sau anh là cái cửa sổ chỉ được che bằng một tấm rèm mỏng, ánh nắng rực rỡ xuyên qua cửa sổ, chiếu vào phòng.



… Chỗ đó là ban ngày.



“… Anh đang ở đâu thế?” Hình Dã kinh ngạc hỏi.



“Nước C.”



“Anh đi công tác sao?” Hình Dã hỏi, “Đi lúc nào thế? Sao hôm trước anh không nói gì với em?”



“Chuyến bay tối hôm qua.” Ôn Thừa Thư đáp, “Buổi sáng không trả lời tin nhắn của em là vì tôi đang trên máy bay.”



“… À.” Hình Dã buồn buồn lên tiếng, cảm thấy lồng ngực đột nhiên nghẹn lại. Tất cả những gì muốn nói, cậu đều không thốt nên lời.



Đột nhiên cảm thấy có chút khó chịu.



Mặc dù không đến nỗi tức giận, nhưng…



Cái cảm giác bị gạt ra khỏi thế giới của anh, thật sự rất khó chịu.