Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào

Chương 872 : Giải thi đấu Huyền Linh 2

Ngày đăng: 18:05 19/04/20


Bỗng nhiên, Trần Ngư hét lên một tiếng thảm thiết, Lâu Minh nháy mắt nhảy lên, nhưmột trận gió chạy lên lầu hai. Khí thế sắc bén đến nỗi một bộ đội đặc chủng như Hà Thất cũng không dám đoạt vị trí của Tam thiếu nhà mình vọt vào phòng sách đầu tiên.



“Thi Thi!” Lâu Minh hoảng hốt đẩy cửa phòng.



Trần Ngư quay đầu lại, tay cầm điện thoại di động, vẻ mặt ‘sống không còn gì luyến tiếc’ nhìn Lâu Minh.



“đã xảy ra chuyện gì?” Thoạt nhìn, hình như là … không có gì nguy hiểm.



“Em … Điểm tích lũy của em không đủ.” Trần Ngư nước mắt đầm đìa nhìn điện thoại di động của mình, trên đó hiện lên số 98 làm Trần Ngư đau lòng không thở nổi.



“Điểm tích lũy cái gì?” Lâu Minh kinh ngạc nói.



“Điểm tích lũy trên trang web huyền học á, hôm giao thừa, trang web huyền học đưa ra nhiệm vụ, chỉ cần ‘làm sạch’ 100 con ác ma tích lũy được 100 điểm là em có thể thăng cấp lên hạng A. Nhưng mà vừa rồi em mới tra … em tra …” Trần Ngư vô cùng đau lòng “Chỉ còn thiếu có 2 điểm, 2 điểm mà thôi.”



Lâu Minh dở khóc dở cười “Còn thiếu có 2 điểm thì em đi ‘làm sạch’ thêm 2 ác ma nữa là được mà.”



“Nhưng mà hoạt động này đã kết thúc rồi, kết thúc rồi a!” Lúc nãy ông Ngô nhắc côviệc kiếm tiền, Trần Ngư còn nói bây giờ cô đã lên cấp độ A, kiếm tiền còn nhiều hơn trước rất nhiều. Ai biết được lấy điện thoại di động ra tra để xin cấp duyệt lại phát hiệncòn thiếu 2 điểm. Như một tiếng sét giữa trời quang, đánh cho cô kêu lên thảm thiết.



“Vậy … vậy thì em thăng cấp từ từ cũng được mà.” Lâu Minh cũng không biết phải an ủi như thế nào.”



“rõ ràng là em đã thăng cấp, rõ ràng đã thăng cấp rồi mà …” Trần Ngư càng nghĩ càng tuyệt vọng, giống như người biết mình trúng sổ xố một trăm triệu nhưng lại phát hiệnmình đã làm mất vé số.



“Có chuyện gì vậy?” Mao đại sư đi đến phòng sách, nhìn thấy bộ dạng thương tâm muốn chết của Trần Ngư thì vô cùng tò mò.



Trần Ngư còn đang chìm trong cảm xúc đau thương, không còn hơi sức đâu để nói với Mao đại sư. Lâu Minh đành phải dở khóc dở cười nói thay “Tài khoản trong mạng huyền học của cô ấy không được thăng lên cấp A nên cô ấy đang khó chịu.”



“Hả? Tài khoản của Trần tiểu hữu còn chưa được lên cấp A sao?” Mao đại sư kinh ngạc.



Trần Ngư nghe thế lại càng khó chịu, tức giận đến mức giậm chân bình bịch.



“Mao đại sư, ông đừng kích thích cô ấy.” Lâu Minh nhỏ giọng nói với Mao đại sư, nhưng nói xong chính bản thân anh lại không nhịn được mà cười khẽ.
Trần Ngư tính toán trong lòng “Giải thi đầu Huyền Linh khi nào bắt đầu?”



“Ngày sáu tháng sau.” Lục Ninh đáp.



Mười năm mới tổ chức một lần, vậy thì không thể nào bỏ qua được, với lại pháp khí cực phẩm có thể bán mấy triệu, thậm chí mấy trăm triệu luôn, vậy là kiếm tiền còn nhanh hơn đi làm nhiệm vụ.



“Lục Ninh, cám ơn anh cho em biết việc này. Em hứa với anh, nếu em giành được pháp khí bán được tiền sẽ chia cho anh một phần.” Vì cám ơn Lục Ninh cung cấp ‘tin tức’ mà hiếm khi Trần Ngư rộng rãi một phen.



“không cần … không cần khách sáo.” Lục Ninh xấu hổ giật giật khóe miệng.



Cách đó không xa, Hà Thất lái xe đón Trần Ngư về, yên lặng chụp một tấm hình rồi gửi cho Tam thiếu nhà mình cùng hàng chữ “Bạn cùng phòng của tiểu thư Trần Ngư đều nghĩ lầm đây là bạn trai của tiểu thư Trần Ngư.”



==



“Rắc rắc!” đang cùng Mao đại sư và bộ trưởng Lâu ăn cơm, Lâu Minh ‘không cẩn thận’ bẻ gãy đũa trong tay.



“Con sao thế?” Bộ trưởng Lâu ngạc nhiên hỏi.



“không có gì ạ.” Lâu Minh đặt điện thoại di động xuống, đổi đôi đũa khác, tiếp tục ăn cơm.



Tác giả có lời muốn nói:



đã lâu không gặp nhóm chat “Bảy trợ lý”



Hà Thất: Thế nào, Tam thiếu phản ứng ra sao?



Hà Thất: Tiểu Bằng, đừng có giả chết.



Trình Bằng đang trong ca trực, bất đắc dĩ đáp lại: Bẻ gãy đũa rồi! (cuối cùng Trình Bằng cũng bị kéo vào nhóm ‘ông Tám’ rồi)