Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào

Chương 892 : Lại phong ấn lần nữa 2

Ngày đăng: 18:05 19/04/20


Trần Ngư về trường học xin nghỉ học, rồi nói với ba mẹ một tiếng, sau đó mua vé máy bay ngày hôm sau cùng ông nội bay đến núi Kỳ Sơn.



Lâu Minh biết Trần Ngư muốn đến núi Kỳ Sơn trước, đêm hôm đó anh gọi Trần Ngư đến biệt thự, đưa một hộp nhỏ ra trước mặt Trần Ngư.



“Đây là cái gì vậy anh?” Trần Ngư tò mò hỏi.



Lâu Minh thấy Trần Ngư không cầm, thì tự mình mở hộp lấy đồ ra đưa cho Trần Ngư “Trâm Thanh Linh.”



“anh Ba, trâm Thanh Linh này để dành để làm sạch sát khí cho anh, sao anh lại đưa cho em?” Trần Ngư không cầm.



“Em mang theo phòng thân đi.” không phải là Lâu Minh quá nhạy cảm, nhưng thực sựlà mỗi lần Trần Ngư muốn làm việc gì đó thì đều có một chút ít rắc rối kéo đến theo, từ xác sống (hoạt tử nhân) đến Ma Vương rồi lại đến cương thi ngàn năm, mỗi một lần đều vô cùng nguy hiểm. Lần này Trần Ngư muốn đến núi Kỳ Sơn, Lâu Minh không có cách nào đi cùng cô nên chỉ có thể đưa pháp khí cho cô phòng thân.



“không cần đâu ạ. Em đã nói với anh rồi mà, núi Kỳ Sơn chính là nhà tổ của phái Lạc Sơn bọn em mà, mấy ác ma trong giải thi đấu Huyền Linh cũng đều là do ông nội em bắt bỏ vào, căn bản là không có gì nguy hiểm đâu.” Vì giữ bí mật, Trần Ngư chỉ nóichuyện này cho Lâu Minh biết, mấy người Mao đại sư cũng không biết đâu.



“anh biết, nhưng anh muốn em mang theo, có như vậy anh mới an tâm được.” Lâu Minh nói.



“Nhưng mà … Em không ở Đế Đô, trâm Thanh Linh cũng bị em mang đi, sát khí củaanh bùng phát thì làm sao?” Trần Ngư lắc đầu, kiên quyết không nhận.



“Em quên rồi sao, ông Ngô mới giúp anh tách rời sát khí không lâu mà, trong vòngmột năm, sát khí của anh sẽ không bùng phát.” Lâu Minh nói “Đưa trâm Thanh Linh cho em, anh cũng đã nói cho Mao đại sư biết, Mao đại sư cũng đồng ý.”



“Nhưng mà em không cần dùng cái này mà.” Nếu như nói Trần Ngư mang trâm Thanh Linh đi sẽ làm Lâu Minh an tâm, cũng giống vậy, Trần Ngư không cầm trâm Thanh Linh đi là để cô thấy yên tâm. Mỗi lần Lâu Minh đều nói sát khí của anh không dễ dàng mà bùng phát, nhưng luôn có vô số ngoài ý muốn khiến sát khí của anh hết lần này đến lần khác bùng phát. Lần này cô và ông nội đều rời khỏi Đế Đô, nhỡ đâu Lâu Minh gặp chuyện gì đó thì bọn họ không thể nào về kịp được.



“anh cũng hi vọng em không phải dùng nó.” Lâu Minh nhíu mày, bỗng nhiên nói “Em còn nhớ Linh Khí ở địa điểm hồ Ngũ Phương không?”



“Em nhớ, Linh Khí thứ hai trong Sổ Sinh Tử, đã khai quật được rồi sao anh?” Trần Ngư vui mừng nói.



“Vẫn chưa.” Lâu Minh lắc đầu “Khi việc khai quật được một nửa thì Thiên Sư được Mao đại sư phái đến cảm giác được bên trong đó có cương thi.”




“Có được không anh?” Trần Ngư thấy Lâu Minh yên lặng không nói lời nào, lại lên tiếng hỏi lần nữa, hoàn toàn không có chút rụt rè nào của một cô gái.



Trần Ngư vừa dứt lời, Lâu Minh không còn kiềm chế được nữa, anh cúi đầu xuống, khi Trần Ngư còn chưa kịp phản ứng thì anh đã đặt môi lên môi cô.



Đây là … đây là … lần đầu tiên anh Ba ở trạng thái thanh tỉnh tự chủ động hôn cô?



Trần Ngư che đôi môi tê dại, ngơ ngơ ngẩn ngẩn rời khỏi biệt thự, hồn nhiên quên mất việc cô chỉ lo hôn môi mà quên làm động tác làm bộ hấp thu sát khí cho Lâu Minh.



Mà Lâu Minh một mình đứng trong phòng khách, vừa từ cái hôn ngọt ngào kia định thần lại, nghĩ đến hình ảnh chợt lóe lên khi anh cài lại trâm Thanh Linh cho Trần Ngư.



“Thanh Linh? Nàng thích không?” Người đàn ông thu tay từ búi tóc mềm mại của người phụ nữ, nhìn chiếc trâm tinh xảo vừa được đeo lên, dịu dàng hỏi.



Đó là … trâm Thanh Linh?



Tác giả có lời muốn nói:



Mỗi mười năm, ông Ngô đều trở về để mở kết giới.



Ông Ngô: Nhóc con, con nhớ cho kỹ, sau này bắt mấy con ác ma về thì nhớ đổi cho bọn chúng y phục cổ đại.



Tây Thi: Tại sao?



Ông Ngô: Kết giới năm trăm năm mà có ác ma mặc trang phục hiện đại, cái này có hợp lý không?



Tây Thi: …