Xí Hoang Nghi Thượng
Chương 101 :
Ngày đăng: 10:02 18/04/20
Mấy cái quần lót này cũng ngộ thật, phía sau phô trọn hai cánh mông, phía trước chỉ độc một miếng vải tí tẹo còn không đủ che hết thứ kia.
Hồng Kỳ không ưng, nhưng Phổ Thông thì rất thích. Y nhanh tay chọn một cái màu đen mặc vào, "Tới lượt anh đó!" Phổ Thông thúc giục Hồng Kỳ.
"Gì đây trời?" Hồng Kỳ ghét bỏ nhìn cái quần hồng phấn Phổ Thông đưa cho mình. Hắn quyết định đổi cái khác, nhưng trong túi chỉ còn mỗi cái quần hở đến mức chẳng còn trông giống một cái quần nữa. Hồng Kỳ cân nhắc, cuối cùng cắn răng tròng cái quần hồng phấn có cùng thiết kế với quần của Phổ Thông vào người.
Hai người quấn lấy nhau cùng ngã xuống giường.
Phổ Thông thò tay sờ soạng thân dưới của Hồng Kỳ.
"Ưm", Hồng Kỳ híp mắt hưởng thụ.
Phổ Thông cười khẽ, mổ mổ hai cái lên khóe môi người dưới thân, sau đó chà đạp hai đầu v* đáng yêu, ngắt nhéo đã rồi thì dời xuống nơi trọng yếu. Y chăm chú quan sát cái vật mềm mềm khuất sau lớp lụa của quần lót, đoạn búng búng mấy cái, quả nhiên vật kia lập tức đứng dậy, độn lên một túp lều nhỏ màu hồng phấn. Phổ Thông cách quần lót ấn ấn phần đỉnh nhạy cảm, vươn lưỡi liếm liếm quy đầu.
"Ưm a..." Hồng Kỳ chẳng thèm ngăn tiếng rên rỉ, hắn còn muốn nhiều hơn nữa. Cơ mà Phổ Thông nào để hắn được toại nguyện, y chỉ mơn trớn một chỗ mà chẳng thèm ngậm cả cây. Hồng Kỳ khó chịu vặn vẹo eo, bị Phổ Thông vịn lại không cho động đậy. Cuối cùng y cũng ngậm lấy quy đầu, nhưng như vậy vẫn chưa đủ.
"Anh chơi xấu quá à!" Lúc nãy y hầu hạ hắn tận tâm vậy mà, chẳng lẽ hắn lại muốn qua cầu rút ván sao?
"Ngoan, gọi anh trai đi rồi anh tha cho." Nói xong Hồng Kỳ còn xấu xa vươn lưỡi khiêu khích vật uy vũ nào đó.
"Anh trai à, anh trai yêu dấu của em, anh trai em yêu nhất, anh mau ngậm vào đi, em sắp chịu hết nổi rồi." Mấy lời này Phổ Thông nói ra nhẹ nhàng như thể đang hỏi Hồng Kỳ hôm nay ăn gì, da mặt dày đến Hồng Kỳ phải tâm phục khẩu phục. Hắn liếm môi, đoạn há miệng ngậm lấy cả quần lót và phân thân của Phổ Thông vào.
Phổ Thông thoải mái thở ra một hơi, giữ lấy đầu Hồng Kỳ khẽ đâm vào rút ra. Hồng Kỳ bấu lấy hai cánh mông Phổ Thông, liếm từ gốc lên, đầu lưỡi hồng nhạt nổi bần bật giữa lớp vải quần màu đen. Hình ảnh đầy sắc tình này làm Phổ Thông càng thêm hưng phấn, cơn khoái cảm từ phân thân theo mạch máu truyền đi khắp cơ thể.
"Ưm ưm", Hồng Kỳ nhắm mắt, vừa ngậm thứ kia vừa vuốt ve đám lông của Phổ Thông. Phổ Thông hít mạnh, đột nhiên đâm sâu vào khoang miệng ấm áp của Hồng Kỳ.
Hồng Kỳ luống cuống tay chân, suýt nữa bị mắc nghẹn, miệng hắn bị nhồi đầy bởi phân thân của Phổ Thông, hai má căng phồng, đầu lưỡi bị chèn ép đến tê dại. Phổ Thông nhìn chăm chăm vào người anh em của mình trượt tới trượt lui trong cái miệng nhỏ xinh, hưởng thụ sự phục vụ của Hồng Kỳ, đến thời điểm mấu chốt thì nhanh chóng rút ra. Y muốn để dành tinh dịch cho giai đoạn sau.
Phổ Thông đặt Hồng Kỳ nằm nghiêng, nâng một chân hắn lên, chuẩn xác tìm đến cửa huyệt hồng hồng ẩn sau hai cánh mông căng tròn.
"A!", Hồng Kỳ cảm nhận được đầu lưỡi của Phổ Thông, phía sau lập tức thít lại. Phổ Thông rất ít khi liếm chỗ đó của hắn, chủ yếu là tại hắn không chịu.
Đầu lưỡi của Phổ Thông đảo một vòng quanh cửa huyệt rồi mới chậm rãi đâm vào, nhưng lại bị cơ vòng ngăn lại.
"Ưm, đừng làm vậy mà, bẩn lắm." Hồng Kỳ chôn mặt vào gối căng thẳng khẩn cầu Phổ Thông. Đến khi cảm giác được Phổ Thông đã rút lưỡi ra, thay vào đó là ngón tay, cơ thể Hồng Kỳ mới thoáng thả lỏng.