Xí Hoang Nghi Thượng

Chương 54 :

Ngày đăng: 10:01 18/04/20


Phổ Thông thở hổn hển đỗ xe trước cửa phòng nhỏ, Hồng Kỳ nghe tiếng y bèn chạy ra đón.



"Sao mà mồ hôi mồ kê đầm đìa thế kia?" Hồng Kỳ nhìn đống thùng các tông chưa kịp bán của Phổ Thông, lo lắng hỏi.



"Để mai bán cũng được." Phổ Thông nhìn theo ánh mắt Hồng Kỳ, vừa lau mồ hôi vừa trả lời.



"Khoan, eo em bị sao vậy?" Hồng Kỳ tinh mắt nhận ra dáng đi của Phổ Thông có vấn đề, lập tức chặn y lại.



"Cái này á hả, em xui xẻo đụng phải thành quản thôi." Phổ Thông thành thật khai báo.



"Em bị bọn họ đánh hả?" Hồng Kỳ ngạc nhiên, trước giờ Phổ Thông đi làm có bao giờ gặp phải chuyện này đâu?



"Anh xem thử nào.!" Hồng Kỳ sốt sắng muốn xốc áo Phổ Thông lên nhưng bị y ngăn lại.



"Không sao đâu, chúng ta vào trong cái đã." Phổ Thông kéo Hồng Kỳ vào phòng, đóng cửa lại, mở tủ lấy ra một lọ dầu gió.



"Tự giác sẽ được khoan hồng." Hồng Kỳ giành lấy lọ dầu. Phổ Thông ngoan ngoãn vén áo lên, để lộ một vết bầm lớn, kéo dài từ bên sườn đến tận sau lưng. Gã đàn ông kia đánh người là đánh thẳng tay, nếu không phải Phổ Thông da dày thịt béo, chắc đã bị một gậy của gã đập lăn quay rồi.



Hồng Kỳ hít vào một hơi, thấy bảo bối của mình bị người ta đánh thành như vậy, lòng hắn đau muốn chết. Hắn đổ dầu ra tay, vừa xoa vừa bóp cho tan máu bầm, vì sợ y đau nên hắn cố gắng làm nhẹ hết mức có thể.



"Anh ơi, anh làm mạnh chút được không?" Phổ Thông cảm thấy như đang bị gãi ngứa, cứ như vậy thì đến bao giờ mới xong. Y nhìn sắc trời bên ngoài cửa sổ, hôm nay về sớm quá, thùng các tông còn chưa kịp bán, bếp lạnh tanh, chắc Hồng Kỳ cũng chưa chuẩn bị cơm tối.



Hồng Kỳ liếc y, người ta có ý tốt, vậy mà nhà ngươi không biết trân trọng. Muốn mạnh chứ gì, ta mạnh cho mi vừa lòng! Nhưng nói gì thì nói, thằng nhóc này da dày như da trâu, phải bóp mạnh mới có tác dụng.



Phổ Thông than rằng hôm nay xui xẻo quá đi mất. Hồng Kỳ im lặng vừa nghe y thở ngắn than dài vừa xoa bóp cho y, biết sao được, hai người họ chỉ là dân đen thấp cổ bé họng, đến thành quản còn có thể bắt nạt họ nữa là. Thôi, thân là dân, tốt nhất không nên đấu với quan.



Nhưng cuộc sống mà, làm sao tránh được hết những xung đột?



"En nằm nghỉ chút đi, anh đi lấy thùng các tông vào đã, để ở ngoài coi chừng bị trộm nó khoắng, cũng ngót nghét chục cân chứ ít ỏi gì đâu."
Lúc vào phòng, Phổ Thông vẫn chưa mặc lại quần, tơ hơ nằm trên giường, chăn cũng không thèm đắp.



"Coi chừng bị cảm mạo đó, em không biết lo lắng cho sức khỏe bản thân gì hết trơn." Hồng Kỳ lại bắt đầu càm ràm, vừa nói vừa đắp chăn cho Phổ Thông.



"Vì người nào đó đốt lửa nhưng không chịu dập, giờ người em đang nóng lắm, không muốn đắp đâu." Phổ Thông nhìn Hồng Kỳ chằm chằm. Hồng Kỳ hừ một tiếng, cởi quần áo, leo lên giường, lập tức rơi vào một cái ôm ấm áp.



Phổ Thông nhào tới cưỡng hôn Hồng Kỳ, môi chạm môi, đầu lưỡi vói vào miệng hắn. Hai mắt Hồng Kỳ trợn trắng, siết lấy vai Phổ Thông.



Hôn một lúc lâu, khi hai người sắp hết dưỡng khí, Hồng Kỳ mạnh mẽ đẩy Phổ Thông ra, "Được rồi, ngủ đi... A!", Hồng Kỳ không đề phòng, bị Phổ Thông bắt lấy thân dưới.



"Không được không được, anh cũng cứng rồi này. Hay là chúng ta làm chút chuyện sung sướng nha?" Phổ Thông bá đạo vuốt ve thân thể Hồng Kỳ, ngón tay lại ngấp nghé khe mông hắn.



"Không được là không được!" Dù thân thể dưới những cái động chạm của Phổ Thông mà nóng lên, Hồng Kỳ vẫn quyết giữ vững lập trường, tất cả đều vì nghĩ cho Phổ Thông.



"Em đảm bảo sẽ nằm im như tượng, nhường quyền chủ động lại cho anh đó!" Phổ Thông vỗ ngực.



Thấy Hồng Kỳ vẫn còn do dự, Phổ Thông liền đế thêm một câu, "Anh là đàn ông, chẳng lẽ không thể "đâm" sao?"



Hồng Kỳ trừng mắt với Phổ Thông, hắn là nam nhân chính hiệu, lại không bị liệt dương, mắc gì không "đâm" được. Nhưng "đâm" người ta với bị người ta "đâm" rõ ràng là hai chuyện khác nhau mà!



"Nếu không thì anh cứ xem em là nữ đi, được không anh?"



Hồng Kỳ bật cười, thằng nhóc này muốn làm tình đến mức gì cũng dám nói, thật bó tay.



"Nếu em thật sự là nữ thì chắc anh không cứng nổi đâu." Hồng Kỳ cười cười.



Hồng Kỳ không cứng nổi với phụ nữ? Nhớ tới quyển truyện tranh 18+ lúc trước hai người cùng xem để học hỏi, một suy đoán lóe lên trong đầu Phổ Thông, "Anh, anh là đồng tính luyến ái sao?!", vậy nên ảnh mới thích mình. Nghĩ tới đây, chẳng hiểu sao Phổ Thông lại thấy hơi mất mát.