Xích Ái Sát Thủ

Chương 12 : Quan hệ bị hiểu lầm

Ngày đăng: 09:37 18/04/20


“Mang hắn đi!” Chuck quan sát Phong Triển Nặc từ trên xuống dưới, “Thằng Adam còn tưởng rằng tao không biết hắn mê đàn ông, tao đã thấy mày.” Hắn kề sát mặt vào Phong Triển Nặc, cười một cách quỷ bí, “Mày là người tình của hắn, nhất định biết rõ mật mã két sắt của hắn là gì, tên kia còn thiếu tao mấy trăm ngàn, cứ như vậy mà đã chết queo! Mẹ nó!”



Nụ cười tươi rói chuyển sang dữ tợn, nòng súng chỉa vào hàm dưới của Phong Triển Nặc, “Nếu mày có thể mở ra két sắt thì tao sẽ tha cho mày, nếu không thì mày cứ chờ đến lúc bị ném xuống sông cho cá ăn đi.”



Đàn em của Chuck không hề nhiều lời mà chỉ tiến lên nắm lấy áo của Phong Triển Nặc, trình độ như vậy không được Phong Triển Nặc đặt vào trong mắt, cho nên không cần phá hỏng màn này, hắn muốn biết Feston sẽ làm thế nào, nếu Feston tính làm như hắn đã nghĩ….



“Buông cậu ấy ra.” Đột nhiên nghe thấy những lời này, mấy người kia dừng chân, cùng nhau quay đầu lại, người đàn ông vốn đang rất phối hợp lại buông xuống hai tay, hướng bọn họ ngẩng đầu mà lên tiếng, “Mấy người mau buông cậu ấy ra.”



“Mày là ai?” Lúc trước Chuck đã để ý đến Feston, nhìn xem trang phục thì có lẽ là một nhân viên công sở bình thường, đồ tây giày da, nhưng Chuck không phải một kẻ hồ đồ, Feston vừa mở miệng thì hắn nhất thời trở nên cảnh giác, tầm mắt chuyển hướng về phía Phong Triển Nặc đang bị còng hai tay.



Có vài cảnh sát có hơi thở nồng nặc mùi cảnh sát, cho dù đứng hay ngồi, mặc kệ nói cái gì thì cũng dễ dàng liếc mắt một cái liền bị nhận ra là cảnh sát, nhưng Feston không nằm trong diện này, có lẽ bởi vì hắn là một FBI có phong cách ăn mặc khác thường, hoặc bởi vì trên người của hắn có một loại phong độ của một người được dạy dỗ nề nếp, điều này làm cho hắn thoạt nhìn giống một người đứng đầu của một tập đoàn nào đó hơn là một cảnh sát suốt ngày chạy ngoài đường đi bắt tội phạm.



Ngay khi Chuck tính phái đàn em xác nhận thân phận của Feston thì Phong Triển Nặc liền nhìn về phía Feston, đôi mắt màu xanh biển lộ ra nụ cười kỳ lạ, hắn nâng lên cổ tay, “Anh ấy là FBI–”



Còng tay lòe lòe tỏa sáng dưới bóng đèn chân không, đây là chứng cớ, những lời này vừa ra khỏi miệng thì nhất thời khiến cho đám người đó ồ lên, “Mẹ kiếp! Giết nó!”



Băng đảng xã hội đen gặp phải FBI thì sẽ xảy ra chuyện gì, mấy khẩu súng đồng loạt chỉ về phía Feston, nhưng vẻ mặt của Feston lại không hề thay đổi, đôi mắt âm trầm làm cho người ta không thể nắm bắt, trong tình huống này đừng nói đến việc canh chừng Phong Triển Nặc, ngay cả hắn cũng bị vây vào nguy hiểm, vì U Linh lập ra cạm bẫy mà hắn có thể xuống mồ bất cứ lúc nào.
Bị bịt miệng có thể sẽ làm hư chuyện, hiện tại mà còn oán giận chuyện này thì có lẽ chỉ có sát thủ U Linh ngao du giữa sinh tử mới có tư cách như vậy.



Feston không nói tiếp nhưng ánh mắt nghi ngờ của hắn rõ ràng không chấp nhận câu trả lời như vậy, Phong Triển Nặc nhìn ra ngoài cửa sổ, “Cho dù bọn họ đã biết thân phận của anh, nhưng như vậy là đâm đầu vào chỗ chết, tôi cá là anh đã sớm chuẩn bị, bọn họ có nhiều người nhưng chưa chắc là đối thủ của anh, cho nên tôi mới lựa chọn bên phía có cơ hội giành chiến thắng, đáp án như vậy có được hay chưa?”



“Xem như là đang khích lệ?” Feston nhướng một bên lông mày, Phong Triển Nặc quay đầu lại, “Anh nói thử xem?” Hắn như cười như không, vẻ mặt này trong ánh sáng chập chờn có một loại quyến rũ khêu gợi lòng người, Feston quan sát hắn trong chốc lát, “Cậu là một người thông minh, U Linh.”



Qua giờ cơm chiều, buổi tối vẫn náo nhiệt như trước, các bảng hiệu lấp lánh ánh đèn, nơi này lại hoàn toàn u ám, Phong Triển Nặc ngồi trong chiếc xe tải ở góc đường đang liếm khóe miệng, lộ ra nụ cười kỳ lạ, “Anh là một cao thủ hôn môi, Caesar.”



Bầu không khí trong xe cứng đờ, trải qua những chuyện vừa rồi, hai người có một chút cảm giác cùng chung hoạn nạn, hiện tại một câu như vậy của Phong Triển Nặc bất chợt kéo bọn họ quay lại sự thật, nhắc nhở chính mình không được vi phạm, bọn họ nằm trên hai mặt trận đối đầu nhau, cho dù hiện tại có thể hòa bình chung sống nhưng ai biết sau đó có thể đối mặt với họng súng của đối phương hay không.



Người trong bệnh viện lần lượt đi ra, Chuck mang theo đàn em ngồi vào phía trước, mặt sau lưu lại vài người trông coi, còn có hai người bọn họ, không gian chật hẹp nhất thời tràn ngập mùi máu tươi và mùi thuốc sát trùng. Bác sĩ John đứng trước cửa bệnh viện, vẻ mặt hoảng sợ nhìn chiếc xe rời đi, FBI bị mang đi, hắn phải báo cảnh sát ở chỗ nào đây?



………



P/S: bạn Phê lợi dụng tình cảnh *bất khả kháng* mà hôn em Nặc hoài nha.