Xích Ái Sát Thủ

Chương 142 : Thời cơ

Ngày đăng: 09:38 18/04/20


“Chuyện gì? Là chuyện không tốt sao? Anh nói cho tôi biết đi!”Anthony có dự cảm rất xấu.



“Cậu có biết Bailey Olivia mang thai hay không?” Phong Triển Nặc nói xong thì liền biết đáp án, cả người của Anthony trở nên cứng ngắc, “Cô ấy mang thai? Cô ấy mang thai?! Ý anh là….tôi sắp làm cha?”



Hắn vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, lộ ra nụ cười mà Phong Triển Nặc có thể diễn tả là rất ngây ngô.



“Được rồi, xem ra cậu không biết.” Phong Triển Nặc vỗ vai của hắn, “Cảm xúc của Olivia không ổn định, ngày hôm qua xảy ra chuyện bất ngờ, hiện tại cô ấy ở trong phòng bệnh riêng, cách ly với bên ngoài, không có được nhiều tin tức của cô ấy, nhưng Judy đoán là cô ấy có thể sẽ bị sảy thai.”



Không có tin tức nào lại đả kích như vậy, Anthony là bác sĩ, đáng lý hắn nên bình tĩnh đối mặt, nhưng hiện tại hắn làm không được, “….Vừa rồi anh nói cho tôi biết là Olivia có thai con của tôi? Sau đó anh lại bảo cho tôi biết đứa nhỏ có khả năng không thể giữ được, mà cô ấy đang phải đối mặt với đả kích này? Ngay hiện tại?!”



“Quả thật đây không phải là thời cơ tốt, nhưng có đôi khi sự việc cứ xảy ra, tôi rất lấy làm tiếc.” Phong Triển Nặc cũng có một đống chuyện làm cho hắn phải đau đầu nhưng hiện tại Anthony dường như còn bi thảm hơn cả hắn.



“Làm ơn hãy nói cho tôi biết đây không phải sự thật.” Anthony kêu thảm rồi ôm đầu mà ngồi xuống, “Đây không phải là sự thật….Tôi bị mất con, tôi còn có thể mất cả Olivia –không – Chúa ơi – không–”



Trong bệnh viện cấm lớn tiếng ồn ào, có y tá tiến lên yêu cầu Anthony giữ im lặng, nhưng hắn làm sao có thể yên lặng cho được, Anthony cơ hồ muốn phát điên, hắn bị Phong Triển nặc kéo vào một góc.



“Tôi xin anh hãy dẫn tôi đi gặp cô ấy! Tôi xin anh!” Hắn cầm lấy ống tay áo của Phong Triển Nặc, “Để cho tôi gặp cô ấy, mặc kệ cô ấy ở đâu, hiện tại cô ấy cần tôi, cần tôi, anh có hiểu hay không? Tôi không thể tiếp tục chờ ở chỗ này! Để cho tôi gặp cô ấy, tôi xin anh!”



“Không phải tôi không muốn làm như vậy nhưng cậu có biết cậu đang đứng ở đâu hay không? Rainier đệ tam, hoàng tử Monaco, nơi này là địa bàn của ông ấy, cậu tưởng là ông ấy sẽ dễ dàng để cậu nhìn thấy cháu gái của ông ấy hay sao? Nhất là sau khi cậu làm cho cô ta phải mang thai?”



Đơn giản thẳng thắn đến mức khắc nghiệt, khiến cho Anthony đang kích động cũng bị cứng đơ, Anthony rút lui vài bước, “Cô ấy nói cho tôi biết thân thế của cô ấy nhưng lại không cho tôi biết cô ấy mang thai, chuyện này không phải việc nhỏ, tôi nguyện ý dẫn cô ấy rời đi nhưng không thể vào lúc này, mang thai thời kỳ đầu không thể bị xúc động, Chúa ơi–” Nếu có thể thì Anthony hy vọng thời gian có thể quay trở lại, hắn sẽ không dẫn Olivia rời đi, hắn sẽ bảo cô ấy dưỡng thai và chăm sóc sức khỏe cẩn thận, Phong Triển Nặc có thể nhận ra điều đó từ trên vẻ mặt của Anthony. fynnz.wordpress.com



“Cậu còn trẻ, hai người vẫn có thể sinh con.” Phong Triển Nặc chỉ có thể nói như vậy, không ngờ Anthony lại ngẩng đầu nói, “Còn trẻ? Anh chẳng lớn hơn tôi là bao, không cần anh nói thì tôi cũng đã biết, nhưng chuyện này thì khác….” Hắn lắc đầu.
Ngón tay xẹt qua cơ bụng hoàn mỹ của Feston, động tác ám muội, hai người nhìn nhau, bỗng nhiên Feston dùng sức lôi kéo, thân thể chợt va chạm, đồng thời bờ môi đã khớp cùng một chỗ.



Y ta kinh ngạc trừng lớn mắt, sau đó thở dài rồi bước ra ngoài. Trong phòng bệnh, Feston đang đòi lấy lợi tức, hắn nhả ra bờ môi ẩm ướt của Phong Triển Nặc, “Tối nào cũng chỉ có thể nhìn mà không được chạm vào, chắc là cậu rất bội phục nghị lực của tôi đúng không.”



“Đây là điều mà tôi muốn nói, bắt nạt bệnh nhân thì thật sự không có mặt mũi nào–” Từ môi đến vành tai, hơi thở của Phong Triển Nặc phà lên cổ của Feston, nhiệt độ ấm áp gây nên cảm giác nhồn nhột, đột nhiên cắn mút lên cổ của Feston khiến cho hô hấp của đối phương trở nên dồn dập.



Cảnh vật xoay chuyển, Phong Triển Nặc phát hiện chính mình đã ngã xuống giường bệnh, “Xem ra tôi cần phải nhắc nhở anh, anh mới là bệnh nhân–” Hắn lật người rồi áp Feston ngược xuống giường, sau đó lại nghe thấy Feston cười khẽ, “Tôi có thể làm một chút chuyện để chứng minh tôi không còn là bệnh nhân nữa.”



Bàn tay của Feston vẫn đi xuống, hắn đụng đến…Đang tiến hành đến thời điểm mấu chốt thì cánh cửa bất ngờ bị đẩy ra, Anthony thở hổn hển đứng trước cửa, “Bọn họ đến rồi!”



Hai người đàn ông với quần áo xộc xệch trong phòng bệnh cùng nhau nhìn Anthony, Anthony chỉ ra ngoài cửa sổ, “Tôi biết tôi đến không đúng lúc nhưng bọn họ đã đến đây….bọn họ…” Hắn vẫn chỉ ra ngoài cửa sổ, hắn đã vội vàng chạy đến đây để thông báo cho bọn họ.



Phong Triển Nặc xuống giường rồi đi đến phía trước cửa sổ, sau đó quay trở lại để lấy ra khẩu súng dưới gối, “Là người của Rainier đệ tam.”



“Không đợi chúng ta xuất hiện mà bọn họ đã tìm đến đây trước, có vẻ đã có chuyện gì đó xảy ra.” Feston ngồi dậy từ trên giường, cài lại áo sơ mi một lần nữa, Anthony lo lắng bất an, hắn nhìn thấy có người ở bên dưới.



“Người kia có phải là Brunson hay không? Tôi nhìn thấy ông ta trên tivi, là thân tín của hoàng tử, ông ấy đến đây chứng tỏ điều gì?” Anthony chăm chú nhìn xuống đất từ trên lầu, Brunson dẫn theo khá nhiều người, một đám đi vào bệnh viện, tình cảnh này khiến cho mọi người ở dưới lầu đều phải chú ý.



………….



P/S: y tá mới nhìn cơ thể của chồng em 1 chút là em đã tiến lên để bảo vệ chủ quyền rồi :>