Xích Ái Sát Thủ

Chương 146 : Những điều không biết

Ngày đăng: 09:38 18/04/20


Lời này là khen ngợi nhưng dường như có một chút miễn cưỡng, bởi vì không ngờ hắn lại ra tay với tốc độ cực nhanh và tàn nhẫn như vậy.



Phong Triển Nặc nhận ra giọng nói này, hắn vẫy máu ở trên con dao, “Cậu có thể xem đây là rèn luyện hằng ngày cho công việc.” Hắn tránh ra vài bước rồi dựa lưng vào tường, hắn khoanh tay lại, “Nội trong ba giây cho tôi lý do không giết cậu.”



Người dưới đất đang rên rỉ vì bị thương, hắn xem như đã nương tay, không hoàn toàn cắt đứt cổ họng của đối phương, đây chỉ là cảnh cáo, người nọ đã biết mình áp dụng sai phương pháp khi chào hỏi, vội vàng trả lời, “Feston, đương nhiên là vì Feston.”



Người này không phải là ai khác, xem như một trong những khách hàng của Phong Triển Nặc, Greg. Được Greg ra dấu thì người đã mất nửa cái mạng liền bị đồng bọn đỡ ra ngoài.



“Lý do là vì Feston.” Greg nâng mắt kính theo bản năng, lập tức mỉm cười hỏi, “Hiện tại tôi nên gọi anh là gì, anh và Feston ở bên nhau, mà tôi là em họ của anh ấy.”



“Greg, cậu đang bàn luận về quan hệ với tôi à?” Phong Triển Nặc cảm thấy thú vị, “Nhưng anh ấy là anh ấy, cậu là cậu, muốn giở trò ở sau lưng của tôi thì tốt nhất là cậu cho tôi một lý do, nhắc đến Feston cũng vô dụng, trừ phi là anh ấy bảo cậu làm như vậy, còn những chuyện khác thì miễn bàn.”



“Hey, tôi tưởng rằng chúng ta là bạn mà.” Đối mặt với ánh mắt của sát thủ, Greg cẩn thận bước đến, Phong Triển Nặc vừa không đồng ý cũng không phản bác, như cười như không mà nhìn Greg.



Greg nhún vai, “Được rồi, tôi là tìm người theo dõi anh, tôi biết anh muốn đi đâu, nhưng không phải là Feston yêu cầu, anh cũng biết anh ấy mà, anh ấy sẽ không giao chuyện này cho tôi, trên cơ bản là anh ấy cũng không xem tôi là người trong cuộc, tôi biết được chuyện của hai người là do từ chỗ của cha tôi, nghe nói nội bộ của cục điều tra liên bang đã xảy ra một trận ầm ĩ.”



Chẳng qua lúc ấy hắn chẳng hề giật mình.



“Hiện tại có thể nói vào trọng điểm hay không, tôi không có nhiều thời gian để nói nhảm với cậu.” Trên cơ bản Phong Triển Nặc đã biết Greg đến đây là vì chuyện gì, “Cậu không nói thì để tôi thay cậu nói, thế nào? Cấp trên của tập đoàn Kada sốt ruột muốn gặp tôi, bởi vì tôi chính là kẻ đầu sỏ đã phá hỏng cuộc hôn nhân chính trị này, bằng không chính là trách tôi đã làm cho Feston sa đọa.”



Ném khẩu súng xuống đất, hắn đi ra khỏi con ngõ, Greg đi theo ở phía sau, “Đúng, anh đoán đúng rồi, không may là tôi bị phái đến đây để làm vật hy sinh, bọn họ không biết anh là người như thế nào nhưng tôi thì biết rất rõ.”


“Lợi dụng thời gian ngắn nhất để đạt được ưu thế lớn nhất.” Phong Triển Nặc đút tay vào túi quần, trả lời một cách lơ đãng, “Thời gian chính là tiền bạc, lời này chưa hẳn đúng, có đôi khi nó là mạng người, hỏi mấy bác sĩ trong bệnh viện đi, bọn họ nhất định đồng ý với tôi.”



Hành động của Greg luôn bị hắn kiểm soát nhưng hắn lại không biết từ khi nào thì Greg đã cho người theo dõi hắn, nhìn Greg rời đi, lúc này Phong Triển Nặc mới phát hiện sự hiểu biết của hắn đối với tập đoàn Kada rất ít ỏi, còn đối với Feston thì hắn cũng không hiểu đối phương nhiều như hắn đã nghĩ.



Đến sân bay, hắn không làm thủ tục đăng ký mà là đổi vé máy bay.



Hành trình không tính là thuận lợi, bởi vì thời gian không đúng cho nên hắn phải quá cảnh thì mới đến điểm dừng chân của mình, Washington, lúc này đã là sáng ngày hôm sau.



Vừa hạ cánh thì việc đầu tiên mà hắn làm chính là gọi điện thoại, “Hiện tại anh đang ở đâu?”



Feston cảm thấy bất ngờ với cú điện thoại này, “Cậu đang ở đâu?”



“Đừng hỏi ngược lại tôi, là tôi hỏi anh trước, anh ở nghĩa trang nào, để tôi đến đó.” Phong Triển Nặc thở dài, “Vì sao anh không cho tôi biết hôm nay là ngày giỗ của mẹ anh?”



“Có lẽ là vì cho đến nay cậu cũng chưa từng hỏi.” Nghe thấy Feston trả lời như vậy thì Phong Triển Nặc chỉ biết cười khổ.



Thái độ của Feston vẫn luôn lãnh đạm, nhưng mặc kệ thế nào thì rốt cục Feston vẫn cho Phong Triển Nặc địa chỉ đến nơi này.



………….



P/S: đi thăm mộ mẹ chồng nha :>