Xích Ái Sát Thủ

Chương 173 : Trong ngoài nhà giam

Ngày đăng: 09:38 18/04/20


Khi Phong Triển Nặc gặp chuyện không may, bởi vì Bob giống như người thân duy nhất còn sống của hắn cho nên Bob và Feston thường xuyên trò chuyện với nhau.



Bob tận mắt nhìn thấy Feston nghĩ cách cứu Phong Triển Nặc như thế nào, tuy nhiên vẫn không thành công, hiện tại lại tận mắt nhìn thấy Feston bình tĩnh như vậy, bình tĩnh muốn hắn nổ súng, nói rằng có thể đền mạng cho Phong Triển Nặc.



“Có người rất kiêu ngạo, kiêu ngạo đến mức không cho phép mình tự tử, vì vậy sẽ cần người khác đến hỗ trợ, tôi cũng không phải kẻ ngốc.” Hừ một tiếng, Bob buông súng xuống, “Nếu tôi giết cậu thì thằng nhóc kia nhất định sẽ không để yên cho tôi, chẳng ai dám đối mặt với cơn thịnh nộ của cậu ấy.”



Bob lại cầm lấy ly rượu, Feston dường như không thèm bận tâm Bob sẽ quyết định như thế nào, hắn ngồi ở vị trí mà Phong Triển Nặc hay ngồi, bóng tối bao vây hắn.



“Chẳng lẽ cậu tính ngồi im như vậy hay sao? Thằng nhóc Nile là cục nợ mà hai người quăng cho tôi, hiện tại Ian xảy ra chuyện, cậu phải giải quyết cho tôi, tôi phải vất vả lắm mới ru được nó ngủ, cậu nói bên Anh sẽ có người tới đón nó, người đâu, đến bây giờ tôi vẫn chưa thấy ai cả.”



Nghe thấy lời của Bob, Feston liền gật đầu, “Nội trong ba ngày sẽ có người đến, đến lúc đó anh có thể giao Nile cho bọn họ.”



“Ian ở trong tù, cậu còn có thời gian thu xếp việc này, cậu thay người Anh tìm được cháu của nhân vật cấp cao, nhất định có được lợi ích gì đó, thật sự là không tệ.” Rõ ràng là đang châm biếm, Bob dùng giọng điệu trào phúng để chọc giận Feston.



“Ngoại trừ lo lắng cho cậu ấy thì tôi còn có chuyện khác phải làm, đây cũng là điều mà cậu ấy muốn hoàn thành! Nile là con của Glen, anh cũng biết giao tình của cậu ấy và Glen mà, tôi là vì cậu ấy nên mới làm như vậy!” Bob nhìn thấy Feston cắn răng trả lời, ngón tay bấu chặt vào tay vịn của ghế dựa.



“Cậu vì cậu ấy mà làm không ít chuyện, cậu cho là như vậy đúng không? Nhưng ở thời điểm mấu chốt thì tại sao cậu không ngăn cậu ấy lại? Tôi hy vọng cậu có thể ngăn cản để cậu ấy đừng làm chuyện ngu xuẩn, nhưng cậu không thể làm được, Feston Kada, nói cho tôi biết mấy ngày nay cậu có cảm giác gì, Ian bị bắt, mà cậu là cảnh sát, nếu không phải tôi biết cậu quả thật yêu cậu ấy thì tôi sẽ phải nghi ngờ có phải mọi chuyện là do cậu cài bẫy hay không!”



Bob biết hắn không nên giận cá chém thớt lên người của Feston như vậy, hắn cũng từng nói rằng Feston sẽ không làm như thế, nhưng hiện tại hắn phát hiện chính mình đã bị mất khống chế, hắn đã xem Ian như con trai của mình.



“Đáng lý anh phải biết cảm giác của tôi là như thế nào chứ?” Feston nở nụ cười, giống như đây là chuyện cực kỳ buồn cười, “Anh nói đi, cảm giác của tôi sẽ như thế nào, cậu ấy là người mà tôi quan tâm nhất, là người mà tôi yêu nhất, hiện tại cậu ấy bị bắt, bị phán tử hình, tôi còn có thể có cảm giác gì cơ chứ?”



Hắn nhắm mắt lại, “Khi tôi gặp chuyện không may thì cậu ấy bảo rằng nhịp tim của cậu ấy như ngừng đập, nhưng không phải, hiện tại tôi biết cảm giác này, tim của tôi không phải ngừng đập mà là tôi hận không thể moi tim của mình ra, hung hăng nghiền nát, chỉ cần có thể làm cho nó không còn đau như vậy là được, tôi muốn gặp cậu ấy, nếu tôi có thể nhìn thấy cậu ấy thì tôi sẽ nói cho cậu ấy biết tôi yêu cậu ấy đến nhường nào, tôi không thể sống mà không có cậu ấy, nói cho cậu ấy nghe những lời buồn nôn này, bởi vì chúng tôi rất ít khi nói cho đối phương nghe những lời như vậy, nếu tôi có thể nhìn thấy cậu ấy thì tôi sẽ dùng hết sức để ôm chặt cậu ấy, cho cậu ấy biết cậu ấy quan trọng với tôi như thế nào.”



Feston đứng dậy, “Nhưng tôi không thể! Hiện tại tôi không thể nói cho cậu ấy nghe những lời này cũng không thể ôm cậu ấy vào lòng, cho nên hết thảy những điều này đều là vô dụng! Tôi không có thời gian nói với mọi người rằng tôi rất đau khổ, rất nhớ cậu ấy, rất lo cho cậu ấy. Tôi có nhiều chuyện phải làm, không thể cứ đi để ý người khác thấy thế nào, tôi không có thời gian, anh hiểu hay không hả Bob?”




Phong Triển Nặc hơi nheo mắt lại, điều này làm cho hắn thoạt nhìn có một chút gian ác, “Hiện tại tao không có hứng thú với mày theo kiểu kia, nếu có hứng thú, hơn nữa nếu làm chuyện đó thì nội trong vài ngày tao sẽ giết mày, xem như chuyện này chưa từng xảy ra.”



Vẻ mặt của Mason như bị đứng hình.



Phong Triển Nặc khôi phục vẻ ngoài như trước mà cười nói ha hả, “Nói đùa thôi, chỉ là nói đùa.”



Mason lại bỗng nhiên kề sát vào, trong lòng tràn đầy hy vọng, “Nhất định phải giết tao hay sao? Tao sẽ không nói ra ngoài đâu.”



Tiếng cười vừa rồi khiến cho những người ở xung quanh chú ý, Phong Triển Nặc giống như không hề cảm giác được những tầm mắt ở xung quanh, “Thật đáng tiếc là người mà tao chờ rất ưa sạch sẽ, tuy rằng anh ấy không nói, hơn nữa chính bản thân của anh ấy cũng không tự biết điều này, nhưng tao tin tưởng nếu thật sự xảy ra chuyện như vậy thì cho dù tao không ra tay, anh ấy cũng sẽ ra tay trước.” Tuy là đang nói giỡn nhưng khi nói đến đây thì hắn cũng nhịn không được mà tưởng tượng ra tình cảnh đó. fynnz810



“Anh ta sẽ giết tao à?” Mason tiếp tục hỏi, giống như tò mò rất muốn biết.



“Tao nghĩ là anh ta sẽ không giết mày.” Phong Triển Nặc sờ cằm, “Anh ấy không thích dùng những cách trực tiếp, nghề nghiệp của anh ấy không cho phép anh ấy làm như vậy, nhưng anh ấy sẽ làm cho mày hối hận vì đã sinh ra đời, tao rất hiểu anh ấy.”



“Mày hiểu anh ta? Vậy mày biết tại sao anh ta không đến thăm mày hay không?” Lời nói của Mason quá mức thẳng thắn.



Phong Triển Nặc không trả lời.



Hắn hy vọng hắn thật sự hiểu rõ Feston như hắn đã nghĩ.



………….



P/S: Em Nặc ngoan ghê, biết chồng ghét mình lăng nhăng nên ko dám nghĩ bậy dù chỉ một chút :>