Xích Ái Sát Thủ
Chương 175 : Suy luận của feston
Ngày đăng: 09:38 18/04/20
Gặp nhau ở một nơi khác, Phong Triển Nặc đi ra khỏi nhà tù dưới đủ loại ánh mắt chú ý của mọi người, lại trải qua một con đường thật dài, sau đó hắn đi vào một gian phòng rồi nhìn thấy Feston ở mặt sau một lớp kính chống đạn.
Người nọ đang ngồi, vẻ mặt nghiêm túc mà lạnh lùng, Phong Triển Nặc đã sớm đoán được sẽ có tình huống này, vì vậy chỉ thản nhiên ngồi xuống đối diện với Feston.
Ánh mắt lạnh lùng của Feston khi nhìn thấy Phong Triển Nặc liền trở nên dao động, khi người mà mình yêu nhất phải vào tù, thậm chí còn bị tuyên án tử hình thì thật sự rất khó để giữ vững cảm xúc như bình thường, huống chi cảm xúc của hắn vốn đã không vững vàng.
“Có vui vẻ hay không?” Vừa ra khỏi miệng là lời châm chọc lạnh lùng, mặc dù là như vậy thì Phong Triển Nặc vẫn cảm nhận được sự thân thiết dưới đáy mắt của Feston.
“Tôi phải nói với anh là nơi đó rất nhàm chán.” Đã cách một thời gian không gặp mặt, tóc cái Phong Triển Nặc bị xén ngắn làm cho những đường nét trên khuôn mặt càng lộ ra rõ ràng, trên trán có một lớp mồ hôi, giống như sương mù mỏng manh.
Hắn biểu hiện như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Feston lưu ý đến lông mày của hắn có vết bầm, bên dưới cổ tay áo cũng lộ ra nhiều vết trày trên cánh tay.
“Nhàm chán? Tôi thấy là cậu không nghĩ như vậy, nếu nhàm chán thì cậu sẽ không tìm trăm phương ngàn kế để tự tống mình vào tù, nếu đã sớm biết cậu muốn vào đây chơi thì cậu nên sớm nói một chút với tôi, tôi sẽ cho cậu toại nguyện!”Bộp, một xấp hồ sơ bị ném ở trước mặt, cách lớp kính nhưng Phong Triển Nặc vẫn có thể cảm nhận được cơn thịnh nộ trong mắt của Feston.
Phong Triển Nặc không cảm thấy quá bất ngờ, hắn chỉ vào xấp hồ sơ kia, “Anh phát hiện ra rồi à.”
Không ngờ Phong Triển Nặc lại có thể thoải mái thừa nhận như vậy, “Cú điện thoại nặc danh kia là do cậu tự gọi, tố giác chính vị trí của mình, cái cô Nancy ở trong quán bar cũng là do cậu đã thăm dò kỹ lưỡng, người cẩn thận giống như cậu thì làm sao có thể đi tìm một người sẽ đem đến rắc rối để làm việc? Cậu sẽ không?!” Feston cười lạnh.
“Bang Hắc Báo buôn lậu vũ khí, cũng không có quá nhiều quan hệ với tổ chức của Cá mập, bọn họ chỉ là một băng đảng nhỏ, cậu căn bản chỉ là chướng mắt, lấy năng lực của cậu thì chẳng lẽ tìm không được đại ca của bọn họ hay sao? Đó là một điều nực cười, càng đừng nói đến việc bị cô nàng Nancy bán đứng, con cáo sẽ bị con thỏ cài bẫy à? Thật sự tôi không thể tin được chuyện này.”
Feston khoanh tay nhìn Phong Triển Nặc một cách lạnh lùng, Phong Triển Nặc không hề phản bác đối với lời nói của đối phương.
Feston không thích kết luận này nhưng hắn vẫn phải nói, “Đem tất cả mắc xích liên hệ với nhau, kết quả chỉ có một, hết thảy đều do cậu tự biên tự diễn, tôi chỉ chưa hiểu vì sao cậu lại muốn làm như vậy!”
“Không giận tôi à?” Phong Triển Nặc mỉm cười, không ai sẽ thích nụ cười hiện tại của hắn, Feston có thể miễn dịch hơn người khác đối với nụ cười mê người nhưng đầy nguy hiểm này, nhưng chỉ là nhỉnh hơn một chút mà thôi, “Tôi vẫn còn đang rất giận, nhưng tôi càng không muốn nhìn thấy cậu gặp chuyện xui xẻo, lúc ấy tôi nên ngăn cản cậu, tôi nên nhốt cậu ở trong nhà, nếu tôi làm như vậy thì hiện tại sẽ không cần phải lo lắng cậu gặp chuyện bất trắc ở nơi mà tôi không thể nhìn thấy, mà cậu lại chẳng hề tự giác đối với những gì mình đã làm ra.”
Sự chỉ trích nghiêm khắc của hắn lại không hề tạo thành nhiều ảnh hưởng đối với tên sát thủ ở trước mặt, “Tôi biết là tôi đã không nói với anh, nhưng sự việc đã đến mức này, hiện tại anh đến thăm tôi là để mắng tôi hay là xác định tôi vẫn an toàn?”
Cách một lớp kính, hắn không lo lắng Feston đột nhiên nổi điên, huống hồ gì Feston vẫn là một FBI, hiện tại tâm tình của Phong Triển Nặc không tệ chút nào.
“Nói đến nguyên nhân mà tôi đến nơi này…..” Feston chỉnh lại cảm xúc, thu dọn hồ sơ ở trước mặt, trang giấy phát ra tiếng sột soạt, “Đương nhiên là vì cậu.”
“Nhưng tôi không biết vì sao cậu muốn làm như vậy, là vì một người hay là vì một chuyện gì đó….” Feston ngẩng đầu, đôi mắt lóe sáng, Phong Triển Nặc phát hiện Feston còn biết nhiều hơn hắn đã dự đoán.
Feston quả thật nói ra suy nghĩ của mình, hắn tới nơi này không chỉ để xác định sự an toàn của Phong Triển Nặc mà còn vì chuyện khác.
“Nile Glen, từ khi tìm được nó thì cậu có một chút gì đó bất thường, lúc trước tôi nghĩ rằng là vì cậu giết Glen, cậu cảm thấy áy náy đối với cậu ấy, nhưng dường như không chỉ là như vậy, còn có một phần mấu chốt đã bị cậu che giấu.” Ánh mắt của Feston lóe lên dưới khuôn mặt căng thẳng, sự sắc bén làm cho người ta không còn chỗ để tránh né.
“Chẳng hạn như chuyện gì?” Phong Triển Nặc tỏ ra hứng thú, chờ Feston nói tiếp.
“Chẳng hạn như….sát thủ tên là Glen đã thật sự chết hay chưa.” Kề sát vào lớp kính, Feston nói ra vài câu, đôi mắt thâm thúy màu xám nhìn chằm chằm vào Phong Triển Nặc, quan sát phản ứng của đối phương, “Cậu ấy là bạn thân của cậu, lúc ấy cậu thật sự giết chết cậu ấy hay sao, hay là giống như lần này, chẳng qua là cậu đang bày ra một vở kịch.”
Khóe miệng nhếch lên hơi giật giật, Phong Triển Nặc nhìn Feston, Feston cũng nhìn hắn, xung quanh hoàn toàn im lặng.
………….
P/S: thích cái cảnh 2 anh áp tay nhau vào lớp kính :>