Xích Ái Sát Thủ

Chương 213 : Chiến thắng tuyệt đối

Ngày đăng: 09:39 18/04/20


Máu tươi đỏ sẫm vấy bẩn trên khuôn mặt trắng trẻo trông có vẻ rất chói mắt.



Greg biết mình sắp tiêu rồi, hắn nhìn Feston một cách bất đắc dĩ, “Anh…”



“Buông súng xuống!” Nổi giận đến cực điểm, giọng nói vô cùng hà khắc cắt ngang lời giải thích của Greg, đôi mắt âm u lạnh lẽo của Feston còn dọa người hơn cả lưỡi dao sắc bén, Phong Triển Nặc nâng lên cánh tay đầm đìa máu tươi, lại tiếp tục nhếch môi, “Không còn bao nhiêu tên nữa, để tôi giết cho xong rồi nói sau.”



Feston lạnh lùng nhìn hắn một cái, đùng đùng đùng đùng, vài tiếng súng liên tục vang lên, một đám sát thủ ngã xuống, máu tươi văng tung tóe, ngón tay của Feston đặt trên cò súng cho đến khi cả hai băng đạn đều dùng hết.



“Xong rồi.” Hắn trực tiếp tiến lên rồi đoạt lấy vũ khí trong tay của Phong Triển Nặc, nhặt lên chiếc áo sơ mi đã bị xé rách ở dưới sàn, hắn nhanh chóng xé ra thành từng mảnh rồi dùng sức quấn lấy cánh tay của Phong Triển Nặc



Dường như hắn đã thay đổi ý định, cũng đã quên béng việc phải lưu lại một người sống để thẩm vấn, cảnh tượng này xảy ra quá nhanh, khi Feston xuất hiện thì đám sát thủ liền lập tức cảnh giác nhưng đã quá muộn.



Chỉ trong nháy mắt thì trên mặt đất chỉ còn mấy cái xác nằm ngổn ngang, Phong Triển Nặc vừa tán thưởng vừa giật giật cánh tay đã được băng bó kỹ lưỡng, “Chúng ta mà hợp tác thì nhất định không có nhiệm vụ nào mà không hoàn thành.”



“Còn nói nhiệm vụ cái gì nữa? Cậu muốn cánh tay của mình tàn phế hay sao?” Tiếng rống giận của Feston vang vọng trong không khí, người bị hắn gầm rú chỉ lộ ra vẻ mặt hờ hững, nhìn cánh tay đã nhuốm đỏ máu, “Tàn phế thì cũng không thành vấn đề, dù sao tôi vẫn có thể sử dụng tay trái mà.”



Bốp, một bạt tai giáng xuống mặt, “Nếu không phải cậu bị thương thì hiện tại tôi sẽ đánh cậu một trận, tay của cậu chính là mạng của cậu, cậu muốn vứt bỏ cái mạng của mình hay sao?” Tầm mắt âm trầm của Feston làm cho người ta nghĩ đến hầm băng.



Phong Triển Nặc kéo xuống bàn tay của Feston đang nắm lấy cổ áo của hắn, “Nếu đã quyết định rời bỏ thì cũng không cần phải lo lắng cho tay của tôi, anh quên rồi sao, tay trái của tôi sử dụng cũng không kém gì tay phải, có lẽ còn tốt hơn nữa kìa.”



Nụ cười quỷ bí, đây là sự tự tin của sát thủ, Greg đã từng chứng kiến kỹ thuật xạ kích cùng bản lĩnh của Phong Triển Nặc, dùng tay phải nổ súng đã lợi hại như vậy, nếu dùng tay thuận là tay trái thì không biết sẽ còn ghê gớm đến mức thế nào?



Mặc kệ là bắn gần hay bắn xa, nên biết cho dù là phối hợp giữa tay và mắt hay là tư tưởng và não bộ thì đều phải đạt đến trình độ ăn ý vượt bậc, đặc biệt là kỹ thuật xạ kích, ngoại trừ bị ảnh hưởng bởi sức gió và khoảng cách thì người bắn súng phải để ý đến trạng thái của bản thân, phối hợp tất cả phương diện lại với nhau mới là điều quan trọng nhất.



U Linh không hổ là U Linh….Greg nhìn hai người ở trước mặt, trong lòng nghĩ đến cái gì đó, ánh mắt hơi hơi chuyển động.
“Cẩn thận?” Jonathan lắc đầu, dùng ánh mắt kỳ lạ để nhìn vào chiếc xe cứu thương kia, “Đi vào nhìn trước rồi nói sau.”



Sếp và Ian đều đi ra, Greg cũng còn sống, không biết người nên cẩn thận là ai…



Khi Jonathan miên man suy nghĩ thì có người đã đi vào trước lại bỗng nhiên vọt ra ngoài, sắc mặt rất khó xem, giống như muốn nôn mửa, “Bên trong chết hết cả rồi!”



Vụ án lớn như vậy, phạm nhân nhiều như vậy thế mà lại không còn ai sống sót? Tên đội trưởng phụ trách hỗ trợ liền hít sâu vào một hơi, nghe thấy đồng nghiệp của Jonathan là Hase ở sau lưng đang nói nhỏ, “Hiện tại bên trong có lẽ là lò sát sinh rồi.”



U Linh ra tay, hơn nữa còn có sếp, bọn họ đã sớm đoán được hiện trường bên trong sẽ như thế nào, đội đặc nhiệm ST thản nhiên nối đuôi bước vào, trong khi những người khác lại mang theo vẻ mặt kỳ dị.



Làm cảnh sát đương nhiên đã gặp rất nhiều xác chết, nhưng trong một viện bảo tàng như vậy mà hơn một chục sát thủ chuyên nghiệp giằng co cùng ba người, trong đó là một FBI, một nhân vật không rõ lai lịch, và một công dân bình thường, kết quả cuối cùng lại là gần hai chục tên sát thủ chuyên nghiệp bị xử lý sạch sẽ?



Mà ba người kia chỉ có một người bị thương ở cánh tay mà thôi, còn có một người thì bị tổn thất một chiếc áo sơ mi.



Nhìn thấy dưới đất đầy xác chết, còn có vết đạn trên người của bọn sát thủ này, máu tươi và miểng chai trộn lẫn vào nhau, đội đặc nhiệm FBI của tổng cục cùng với cảnh sát quét dọn hiện trường đều âm thầm líu lưỡi, cảnh tượng dưới địa ngục có lẽ cũng chỉ là như vậy mà thôi.



Nhưng mà một cảnh sát FBI chính trực sẽ làm ra chuyện như vậy hay sao? Lần đầu tiên có người bắt đầu nghi ngờ đến thanh danh của người đang ông mang tên Feston Kada này, nhưng lập tức liền nhớ đến biệt danh Caesar mà mọi người đã dành cho hắn.



Không phải Louis, cũng không phải là Richard, không phải bất cứ cái tên nào khác mà lại là Caesar.



……….



P/S: cái nhéo mặt của anh Phê thành ra….nựng mặt trong mắt của người khác, nên người ta mới bàng hoàng như vậy.