Xích Ái Sát Thủ

Chương 240 : Bí mật của tình yêu

Ngày đăng: 09:39 18/04/20


Mỹ, tiểu bang Virginia, nhà tù East Coast.



Nhà tù bị vây bởi tường bao, bầu trời xanh thẳm, tường bao được trang bị thanh sắt cố định, xung quanh thật yên lặng, giống như ở thế giới bên kia, khi đi vào có thể nhìn thấy quản giáo canh gác nghiêm ngặt.



Kỳ thật muốn gặp Bob cũng không dễ dàng, hắn là trọng phạm, bị phán tù chung thân, trong thời gian này phải tiếp nhận điều trị bệnh gan, vì tình hình đặc thù, cũng vì lo lắng về vấn đề an toàn cho nên không chấp nhận viếng thăm.



Có lẽ Feston đã sớm đoán được điểm ấy cho nên trước khi đến Mỹ thì đã gọi vài cú điện thoại, vài tiếng sau Phong Triển Nặc đã cùng hắn đi vào nhà tù.



Đây không phải là lần đầu tiên bọn họ đến nơi này, “Chuẩn bị sẵn sàng chưa?” Gặp không chính thức, thậm chí không bị ghi chép lại, trên con đường đặc biệt đi vào bên trong nhà tù, Feston dừng lại hỏi hắn.



“Tôi không biết có chuyện gì cần phải chuẩn bị.” Hai tay đút vào túi quần, Phong Triển Nặc giống như đi đến nơi này để thưởng thức phong cảnh, “Đi thôi, đi gặp bạn cũ.”



Giọng điệu của hắn rất bình thản nhưng theo bước chân nặng nề của hắn thì Feston có thể đoán ra tâm tình của hắn không bình tĩnh như bề ngoài.



“Đi theo tôi.” Nắm tay của Phong Triển Nặc, Feston dẫn đường ở phía trước.



Hiển nhiên là đã sớm thông báo cho nên dọc đường đi rất thuận lợi, mãi cho đến khi bọn họ đến trước cửa phòng giam thì nhìn thấy Bob đang ngồi ngay mép giường.



So với bộ dáng trước đây trong trí nhớ thì Bob có vẻ tiều tụy hơn một chút, mái tóc hoa râm hơi rối, tựa hồ vẫn chưa tỉnh táo trở lại sau giấc ngủ mệt mỏi, làn da hơi vàng, nhìn thấy hai người xuất hiện trước cửa thì phút chốc liền mở to hai mắt, “….Là các cậu?!”



Bob nhảy xuống giường, bởi vì động tác quá mạnh mà có một chút lảo đảo, hắn đi đến trước song sắt rồi tỉ mỉ nhìn ra bên ngoài, “Như thế nào lại là các cậu?! Làm sao các cậu lại đến đây?!”



Hai người trước mặt không còn trẻ tuổi như trong trí nhớ của hắn, năm tháng trôi qua, có rất nhiều thứ đã thay đổi, vẻ mặt của Bob trở nên phức tạp, “….Xem ra là do Samantha nhiều chuyện rồi.”



“Tôi cũng không muốn nhặt xác cho anh đâu Bob.” Cách nói chuyện vẫn chẳng có gì khác với trước kia, Phong Triển Nặc nhìn chăm chú ông lão bên trong song sắt, cảm giác của hắn đối với Bob rất khó hình dung.



Nên xem Bob là kẻ thù hay là ân nhân? Hoặc là bạn thân?



“Mấy năm nay có khỏe không?” Bên ngoài song sắt, Phong Triển Nặc hỏi như vậy, Bob chà tay, cười ha ha rồi trả lời, “Không có gì là khỏe hay không cả, cậu thấy đó, đây là báo ứng, Chúa đóng lại một cánh cửa với cậu thì sẽ mở ra một cánh cửa khác, tôi không chết vì viên đạn của cậu nhưng chắc sẽ chết vì rượu.”



“Không cần nói những lời này.” Để cho người ta mở cửa, Feston để Phong Triển Nặc đi vào rồi hẵng nói, Bob lại lắc đầu, “Đừng vào đây, mặc kệ các cậu đến nơi này bằng cách nào thì đây không phải chỗ thích hợp cho các cậu.”



Bob khoát tay, trừng mắt nhìn, “Đi đi, chẳng lẽ cậu đã quên những gì tôi từng làm hay sao?”




Since you came into my life



You found a way to touch my soul



And I’m never, ever, ever gonna let it go



Happiness lies in your own hand….



……..something’s coming’ over, mmm mmm



……..something’s coming’ over, mmm mmm



P/S: Chính thức hết rồi T____T, nhớ Phê Nặc rồi nha, từ 14/2 đến nay…. Ta nghỉ ngơi đây. Nếu ai thích đọc cung đình đấu trí đấu dũng thì sang Đích Tử Nan Vi với ta vào 02/07. Còn bộ Ngạo Nhiên thì chờ khoảng 4 tháng nữa ta sẽ edit o_o (lúc đó Hỏa Ly viết xong q2 rồi)



Quên, dịch lời bài hát đã



Mọi thứ không còn như lúc trước từ khi em bước vào đời tôi



Em tìm được cách chạm vào tâm hồn tôi



Và tôi không bao giờ, không bao giờ để tuột mất điều đó



Hạnh phúc nằm trong chính đôi tay em….



…….có thứ gì đó đang đến, mmm mmm



…….có thứ gì đó đang đến, mmm mmm



Phiên Ngoại Hoàn



Toàn Văn Hoàn