Xích Ái Sát Thủ

Chương 49 : Sự thật

Ngày đăng: 09:37 18/04/20


“Phong Triển Nặc.” Feston cầm súng chỉa vào hắn, trầm thấp gọi tên của hắn.



Feston vừa dứt lời thì cảnh tượng kia xẹt qua ngay trước mắt, Phong Triển Nặc nheo mắt lại, “Thật đáng tiếc, đã xong rồi.”



Ném xuống băng đạn trống không, hắn rút ra khẩu súng trên cái xác của Tumble, trên gương mặt như tượng điêu khắc của Feston hiện lên thần sắc đáng sợ, “Quả thật rất đáng tiếc.”



Dứt lời, hắn xông về phía Phong Triển Nặc, đồng thời Phong Triển Nặc cũng gầm nhẹ rồi xông lên, không hẹn mà cùng gặp, hai người đều không lựa chọn đấu súng, nắm đấm va chạm vào nhau, vẻ mặt của cả hai đều trở nên dữ tợn, tựa như hai con thú hiếu chiến, khi vào phòng thì Feston đã khóa trái cửa, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa thình thịch, Feston bị Phong Triển Nặc đánh trúng một đòn, đồng thời Phong Triển Nặc cũng bị hắn bóp ngay cổ họng.



“Cậu đã cùng đường!”



“Phải không? Chỉ có nói mà không có làm thì có gì mà hay ho!”



“Cậu sẽ bị bắn chết ngay tại chỗ!”



“Vậy cứ để cho bọn họ thử xem.”



“Có đôi khi tôi thật sự muốn giết chết cậu!” Feston cắn lên cổ họng của Phong Triển Nặc, Phong Triển Nặc dám chắc ở nơi đó nhất định bị chảy máu, trong cơn đau nhức hắn ra sức tung một quyền đánh trúng bụng Feston, lúc này Feston hét lớn một tiếng nhưng bàn tay bóp chặt cổ của Phong Triển Nặc vẫn không hề thả lỏng.



Tay hắn vói vào áo khoác của Phong Triển Nặc, Phong Triển Nặc thở hổn hển, “Làm gì vậy?”



“Tốt lắm, cậu có mang theo.” Feston vung tay đấm lên lớp kính, cửa kính vỡ vụn, hắn lập tức ném Phong Triển Nặc ra ngoài, ngay lúc này thành viên của đội đặc nhiệm ST đã đập cửa xông vào, đồng thời nhìn thấy cảnh tượng U Linh như một con chim màu đen đang rơi xuống giữa không trung.



Rơi xuống với tốc độ cực nhanh, hắn dùng dụng cụ bắn dây lên cửa sổ, lợi dụng quán tính đong đưa mà đập vỡ cửa kính ở dưới lầu rồi nhảy vào tầng trệt.
“Cái gì?” Kraft nhịn không được mà hỏi.



“Ông không có cách nào giải quyết tên sát thủ kia, tôi xác định ông làm không được, bị hắn biết ông chính là người chủ mưu, hơn nữa hiện tại ông còn muốn thủ tiêu hắn, để tôi báo trước, ông cách cái chết không xa đâu.” Kraft biết Feston không phải muốn phô trương thanh thế, lời nói của Feston nghe có vẻ rất khẳng định khiến hắn không thể không tin tưởng.



“Cậu muốn tôi không nên động vào hắn? Nhưng đã muộn rồi, tôi đã phái người đi–” Kraft dừng lại, cố gắng trấn tĩnh, “Feston, tôi muốn nghe ý kiến của cậu một chút, hiện tại tôi nên làm sao đây?”



Nghe thấy lời nói dang dở của Kraft thì ánh mắt của Feston lập tức hạ thấp nhiệt độ, ngay cả giọng nói của hắn cũng trở nên đông cứng, “Đừng nhúng tay vào vụ này, giao cho tôi toàn quyền xử lý, đây là lựa chọn duy nhất của ông.”



Đây mới là mục đích của hắn, “Ông giữ được cái ghế cục trưởng của mình, còn tôi sẽ giải quyết tất cả mọi chuyện, tôi biết nên làm thế nào trước mặt công chúng.”



“Nhưng mà….” Phốc, nóng hổi, một viên đạn sượt qua bên tai của Kraft rồi gắm thẳng xuống bàn làm việc.



Trên cửa sổ có một vết đạn, “Hắn đang ở đây?” Đối diện không có tòa cao ốc nào khác ngoại trừ bên phía tay trái, khoảng cách từ nơi đó đến đây….gần 1km! Làm sao có thể? Kraft sợ đến mức tái cả mặt.



Phong Triển Nặc! Trong mắt của Feston lướt qua một tia sáng.



“Nhớ kỹ — đây là hắn cảnh cáo.” Nhanh chóng lao ra khỏi văn phòng, vừa nói vừa mở di động, giọng điệu vội vàng, không hề bận tâm đến những ánh mắt kinh ngạc ở xung quanh, hắn lái xe chạy về phía tòa cao ốc kia.



……………



P/S: Anh bảo vệ em đến thế là cùng, em hại anh suýt thân bại danh liệt nhưng anh vẫn để em chạy thoát :>, ôn nhu công là thế đó.