Xích Ái Sát Thủ

Chương 6 : Nổ súng

Ngày đăng: 09:37 18/04/20


Phong Triển Nặc nhướng mày một cách bất ngờ, Feston khép hờ mắt, biểu cảm kiên quyết thâm trầm khiến người ta không thể nắm bắt.



Lúc bắt đầu thì đây không xem như một nụ hôn, hắn chỉ ngăn chặn miệng của Phong Triển Nặc, diễn trò quá mức sẽ khiến cho bọn người ở ngoài chú ý, nhưng kế tiếp dường như có một chút biến hóa, không thể nói rõ là tốt hay không tốt, tuy nhiên thật sự rất kỳ lạ.



Hai người đều không nhúc nhích, tựa hồ tất cả động tác đều bị dừng hình, nhưng đôi môi giao nhau có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở của đối phương, nụ hôn không tính là hôn này có một mùi vị mãnh liệt của thuốc lá, còn có rượu, ngoài ra còn có mùi khói đạn, thậm chí giống như hỗn hợp của dung dịch máu tươi và tử vong, bên trong vừa nóng rực vừa lạnh lẽo, hương vị thuần túy của đàn ông có chứa tính chất xâm lược rất rõ ràng.



Nếu là trước kia, bảo rằng Feston sẽ cùng một kẻ tình nghi với quần áo xộc xệch mà lăn lộn trên giường, thậm chí là hôn môi thì hắn sẽ cười to vài tiếng, chẳng qua sau khi hắn cười xong thì ánh mắt nhìn đối phương cũng đủ làm cho người ta hối hận vì mình đã nói hưu nói vượn.



Nhưng đã đến trình độ này, ngược lại hắn muốn nhìn xem U Linh chưa từng bị ai bắt có bản lĩnh gì, cho nên hắn không ảo não như Phong Triển Nặc đã tưởng, ngay cả lửa giận cũng nhanh chóng được bình ổn.



Cứ như thế mà nụ hôn trở nên chân thật, đầu lưỡi giao nhau, hoặc nên nói là….đối kháng.



Phong Triển Nặc là cao thủ tình trường, nhưng bất ngờ viên sĩ quan FBI đáng lý không có thời gian để tham gia hoạt động xã giao này lại có vẻ rất quen với việc kích tình, động tác liếm mút đầu lưỡi của Feston rất vừa vặn, phối hợp với bàn tay đang vuốt ve một cách mơ hồ, nếu hắn là phụ nữ thì hiện tại nhất định sẽ sung sướng đến mức liên tục rên rỉ.



Đi xuống từ thắt lưng của Feston, khi Phong Triển Nặc sắp đụng đến nơi đặt súng thì bàn tay liền bị đè lại, thay đổi góc độ, động tác vẫn thân mật như trước, nhưng ánh mắt của Feston chứng tỏ hắn hoàn toàn đoán được suy tính của Phong Triển Nặc.



Xem ra muốn dùng súng của viên sĩ quan này là hoàn toàn không có khả năng



Phong Triển Nặc thu tay về, buông tha cho suy tính vừa rồi, đầu lưỡi mãnh liệt xâm nhập vào khoang miệng của đối phương, đôi mắt của Feston lập tức trở nên âm trầm, nửa thân mình đang kề sát trên người của Phong Triển Nặc đột nhiên đè xuống, giống như đang cảnh cáo, làm cho Phong Triển Nặc rõ ràng cảm nhận được sự biến hóa của hắn, sau đó sẽ phát triển theo chiều hướng khó có thể kiềm chế được….




“Xảy ra tai nạn chết người rồi, làm sao khách sạn của tôi còn có thể mở cửa đây!” Bob cầm đèn pin chiếu vào, phía sau còn có vài cảnh sát, “Các anh xem đi, dưới đất đầy xác người, lạy chúa tôi, cả đời này tôi còn chưa từng thấy nhiều người chết như vậy!”



Đèn pin chiếu về phía Feston, ánh sáng chói mắt chợt lóe lên, đó là một cơ hội rất tốt, Phong Triển Nặc lập tức nhảy ra ngoài cửa sổ, bức rèm phất phơ bị hắn chộp trong tay trở thành công cụ tốt nhất, hắn nương vào xung lượng mà phóng đến cầu thang thoát hiểm ở tòa nhà bên cạnh, đây là hai tòa nhà sát bên nhau, kiến trúc theo kiểu cổ, khoảng cách rất gần, cầu thang thoát hiểm đã rỉ sắt ở ngay bên ngoài tòa nhà.



“Đặc vụ Kada, anh đang ở đây à?” Đèn pin chiếu vào Feston đang đứng bên cạnh cửa sổ, vài cảnh sát có vẻ quen thuộc với hắn cất tiếng hỏi một cách ngạc nhiên, người đang nằm dưới đất vốn đã chết thì bỗng nhiên lại rên rỉ một cách đau đớn, “Cứu….tôi….”



Đó là tên mập Baton, viên đạn không bắn trúng chỗ yếu hại mà chỉ bắn trúng bả vai, cách động mạch chỉ có vài tấc, “Hắn chưa chết!” Đè lại mạch đập, viên cảnh sát kia hưng phấn kêu to.



Baton không chết, là nhân vật trung tâm của tập đoàn Adam William, hắn còn sống sẽ hữu dụng hơn so với chết, chỉ cần lấy được tin tức từ trong miệng của hắn thì có thể kết án.



Nhân viên cảnh sát bắt đầu thu dọn hiện trường, không ai tiếp tục thắc mắc vì sao Feston Kada mặc quần áo xộc xệch xuất hiện ở nơi này, đối mặt với sự nghi hoặc âm thầm từ những người khác, hắn dường như không tính giải thích, nhặt lên chiếc áo khoác từ dưới đất, Feston chậm rãi chỉnh lại áo sơ mi cùng với cà vạt của mình, cuối cùng cầm lấy vật chứng là một khẩu súng rồi bước đi



Khẩu súng kia ắt hẳn là hung khí giết người, nhưng khi Feston đem nó đến phòng thí nghiệm thì rốt cục vẫn không tìm thấy dấu vân tay.



……….



P/S: Anh Fê đợt này phê thật nha , ôm người đẹp trên giường, tha hồ sờ soạng hun hít.