Xích Ái Sát Thủ
Chương 66 : Điệu tăng gô hai người
Ngày đăng: 09:37 18/04/20
Bật bản này trước khi đọc truyện nhé: Libertango
“Chào anh, thật điển trai.” Một cô gái đeo mặt nạ người mèo chào hắn, hắn tiếp nhận ly rượu rồi cùng cô ta đi vào hội trường.
Che khuất hơn phân nửa khuôn mặt, rất khó nhìn thấy diện mạo ở phía sau mặt nạ, trên thắt lưng còn mang theo một khẩu Colt, tư thế đi đứng của Phong Triển Nặc như một nhà nghệ thuật phóng túng, bộ đồ tây đơn giản cũng không quá nổi bật, chỉ để lộ một ánh mắt mang theo ý cười hơi nhướng lên đằng sau chiếc mặt nạ đen.
Trong hội trường có rất nhiều người, nhưng hắn nhanh chóng tìm được mục tiêu, Feston đang nói chuyện với Will, người nọ không đeo mặt nạ, Will mặc một bộ trang phục giống như hoàng tử, rất giống Hamlet, có lẽ trước đêm vũ hội còn tổ chức diễn kịch này nọ.
Tìm một góc rồi ngồi xuống, hắn uống ly rượu sâm banh, cố gắng làm cho tầm mắt của mình không dừng trên người của Feston, mặc dù việc này rất khó khăn, cảm giác của Feston rất nhạy, nói không chừng sẽ phát hiện ra sự tồn tại của hắn, vì để tránh điều đó, hắn liền đi tìm kiếm những cô nàng có dáng người xinh đẹp trong hội trường này.
Nhưng tư tưởng không thể tập trung, hắn không thể làm cho tầm mắt của mình dừng lại quá lâu trên người của bọn họ, hội trường đang bật bản nhạc Secret của Madonna, nhịp điệu lắc lư, giọng hát đầy sức quyến rũ, cả trai lẫn gái đang nhiệt tình hòa vào giai điệu trên sàn nhảy, mọi người đều đeo mặt nạ hóa trang, Phong Triển Nặc hoài nghi bọn họ có biết người mà mình đang nhảy cùng là ai hay không.
Will ôm Feston một chút, “Anh nhớ giữ gìn sức khỏe, em chúc anh hết thảy mọi việc đều thuận lợi, đây là số di động của em ở Pháp, phòng ngừa nếu anh nhớ đến em thì có thể gọi cho em.” Hắn vừa cười vừa nhét tờ giấy ghi số điện thoại vào túi áo của Feston.
Feston hôn lên trán của Will một cái rồi vỗ nhẹ lưng của đối phương, “Cậu đã trưởng thành, Will.” Đã biết nói đùa với hắn.
“Mọi người đều phải trưởng thành, anh rất giống anh trai của em, có đôi khi cũng giống một người cha, một người anh hùng. Feston, thật không biết sau này rời xa anh thì em sẽ thế nào….” Will mỉm cười, nhưng ngay lập tức liền nghẹn ngào, “Rất vui vì đã quen biết anh, Feston.”
Đây là lời từ biệt cuối cùng, hắn ôm Feston, đôi mắt ẩm ướt.
Phong Triển Nặc nhìn về hướng đó, bắt đầu hoài nghi mục đích mà mình đến nơi này để làm cái gì, hắn cảnh cáo Feston vì muốn Feston để ý đến an toàn của mình, đề phòng Hecate hành động, nhưng hiện tại hắn không chỉ cảnh cáo Feston mà còn đến đây tham gia vũ hội.
Will trở thành lá chắn, dựa vào bản năng mà làm theo lời của Phong Triển Nặc. Feston thoát khỏi đám đông rồi nhanh chóng lao ra khỏi hội trường, bên ngoài nổi gió lớn, sắc trời u ám, hắn ngồi vào trong xe, lập tức phóng như bay.
Phong Triển Nặc chưa kịp hỏi Feston nhưng theo thái độ của người nọ thì không phải chuyện nhỏ, nếu không thì làm sao Feston lại dễ dàng buông tha cho hắn như vậy.
Là chuyện gì làm cho Feston nóng lòng rời đi, nghĩ đến nghĩ lui, chỉ có một khả năng, mang theo nụ cười lạnh, hắn sờ lên khẩu súng ở sau thắt lưng, bỗng nhiên phát hiện khẩu Colt đã biến mất, nhất định là Feston đã lấy súng của hắn trong khi khiêu vũ.
Bấm một dãy số điện thoại, nụ cười bị dập tắt trên môi, chờ đầu dây bên kia bắt máy, “Feston–”
“Hiện tại tôi không có thời gian nhiều lời với cậu, đừng hòng trốn khỏi tầm mắt của tôi, cậu cứ chờ đó!” Feston chỉ nói vài câu thì định cúp máy.
“Đợi đã.” Phong Triển Nặc trở nên nghiêm túc, “Tôi chỉ muốn nói cho anh biết, vẫn chưa xong đâu, cho dù tôi muốn đi thì cũng không phải là hiện tại!”
“Đây là vụ án của FBI, tôi khuyên cậu tốt nhất đừng đi theo, lập tức trở về đi! Nếu không đến lúc đó lập trường của cậu–” Feston còn chưa dứt lời thì đã bị Phong Triển Nặc lạnh lùng cắt ngang, “Chuyện của anh mà chẳng lẽ muốn tôi xem như không thấy hay sao?!” Phong Triển Nặc cúp máy.
Ngồi vào trong xe, hắn phóng như bay để đuổi theo Feston.
………….
P/S: hờ, 2 anh nhảy điệu này hợp ghê :>