Xích Ái Sát Thủ

Chương 68 : Tín nhiệm

Ngày đăng: 09:37 18/04/20


U Linh? Hase âm thầm lắc đầu, không có khả năng, U Linh và sếp không bao giờ đứng cùng chiến tuyết, cơ hồ có thể xem là kẻ thù không đội trời chung, đội đặc nhiệm ST muốn bắt U Linh, gần đây người nọ thường xuyên dùng súng ống để tiến hành uy hiếp, làm sao có thể giúp đỡ trong hoàn cảnh này?



Suy nghĩ kỳ lạ chợt lóe lên trong đầu rồi biến mất, Hase cảnh giác đi theo sau lưng Feston, bởi vì tòa nhà này vẫn chưa xây xong, bên trong rất hỗn độn, giẫm lên lớp vôi vữa ở dưới chân, hai bóng người dựa vào tường mà tiếp tục tìm kiếm những thành viên khác.



“Gọi điện cho Jonathan, hỏi hắn đang ở đâu, bên cạnh còn có bao nhiêu người.” Cầm súng quay đầu lại, Feston ra hiệu cho Hase, di động được hắn bỏ vào túi quần, bảo trì trạng thái mở máy.



Phong Triển Nặc ở đối diện bỗng nhiên nghe thấy tiếng rè rè, biết vì sao lại như thế cho nên hắn liền cúp máy, cầm lấy súng ngắm rồi thay đổi phương hướng, tìm góc độ thích hợp, hiện tại ở chỗ của hắn không còn nhìn thấy Feston.



Bên trong tòa nhà, “Không được! Tín hiệu di động bị nhiễu sóng! Là bọn họ làm!” Điện thoại không thể gọi được, Hase đập mạnh di động, vô cùng nóng nảy, “Vừa tiến vào tòa nhà này thì em liền phát hiện đường dây liên lạc rất thất thường, hiện tại ngay cả tín hiệu cũng hoàn toàn bị gián đoạn, đối phương nhất định có thiết bị nhiễu sóng! Chết tiệt!”



Nếu có thể giữ liên lạc thì đội cứu viện sẽ không mất liên lạc với bọn họ.



“Bình tĩnh một chút!” Hướng lên lầu, giọng nói của Feston ép xuống rất thấp giữa không gian trống trải, “Coi như là cơ hội thực tiễn, chẳng phải các cậu luôn cảm thấy không có vụ nào lớn để tác chiến hay sao, hiện tại có cơ hội thì đừng oán giận đối thủ quá mạnh với tôi!”



Có người phát hiện bọn họ, tiếng súng vang lên, Feston trốn ra sau thùng xi măng, hắn nghiêng người một chút, đòn cước mạnh mẽ đánh vào cột sống khiến người nọ rốt cục đứng dậy không nổi.



Thật tuyệt, Hase ngậm miệng lại, mà ở tòa nhà đối diện, Phong Triển Nặc hoàn toàn mất liên hệ với Feston, cho dù kỹ thuật xạ kích của hắn thần sầu như thế nào mà không nhìn thấy mục tiêu thì cũng không thể làm nên chuyện gì.



Người của Stephanie không phải người thường, cô ta biết chính mình đang đối phó với tinh anh của FBI, bao vây những người được huấn luyện bài bản của đội đặc nhiệm ST. Phong Triển Nặc bắn từ cự ly xa, những người trong tòa nhà nhận được tin tức cho nên không có ai dám đứng ở cửa sổ.



Các thành viên của đội đặc nhiệm phân tán ở mỗi tầng lầu, hiện tại Phong Triển Nặc không còn nhìn thấy bọn họ, tiếng súng mơ hồ truyền ra từ tòa nhà, hắn tin tưởng Feston không sao, nhưng đối thủ là Hecate, thủ đoạn của Stephanie vô tình hơn đàn ông rất nhiều.




Ngay lúc này mà còn cố tình làm ra vẻ huyền bí, Feston lắc đầu, “Cậu muốn làm gì?”



“Nơi này đã bị cài bom, không muốn chết thì mau rút lui, trừ phi mấy người muốn bị chôn vùi trong tòa nhà này.” Hắn bước ra từ trong bóng tối, mọi người nghe thấy lời nói của hắn thì đồng loạt đều chấn động, ánh mắt cũng trở nên thay đổi.



Bom?!



Trên tay của Phong Triển Nặc không có vũ khí nhưng bọn họ cũng không dám sơ suất, phản ứng của Feston lại khác với bọn họ, hắn tiến lên nắm lấy bờ vai của Phong Triển Nặc để xác nhận một lần nữa, “Cậu nói là bom thật sao?!”



“Đúng vậy, là bom.” Hắn nhướng mày lên, hắn biết tính tình của Stephanie, cô ta sẽ làm ra chuyện này, nhưng chỉ là suy đoán, để xem Feston có tin hay không.



Feston nhìn hắn một chút rồi buông tay ra, sau đó xoay người lại, “Tất cả rút lui khỏi tòa nhà ngay lập tức!”



Phong Triển Nặc rất tán thưởng thái độ quyết đoán của hắn, đôi mắt nheo lại đang hiện lên ý cười.



Những người khác vừa lui ra ngoài vừa lo lắng trong lòng, “Vậy đám người của Jonathan thì sao? Làm sao có thể tin lời nói của U Linh? Sếp!” Derek không thể tin tưởng lời nói của một sát thủ, lại càng không xác định vì sao Feston lại hoàn toàn tin tưởng mà không hề nghi ngờ như vậy.



…….



P/S: :> Nặc thể hiện quyền độc chiếm anh Phê rồi nha.