Xích Ái Sát Thủ

Chương 96 : Nơi an toàn nhất

Ngày đăng: 09:38 18/04/20


Trong phút chốc liền tỉnh ngộ, hai người lập tức tách ra, may mắn là xung quanh tràn ngập khói bụi do ảnh hưởng của vụ nổ nên làm tầm mắt trở nên khó nhìn, mà bóng lưng của Feston cũng đã chặn lại đại đa số tầm mắt của mọi người, có lẽ Derek cũng không nhìn thấy cái gì, khi hắn đi đến trước mặt bọn họ thì sắc mặt rất bình thường.



Phong Triển Nặc đứng dậy từ dưới đất, mà theo sắc mặt của Feston cũng không thể nhìn thấy có gì khác thường.



“Anh không sao chứ, Feston?” Những người khác phủi tro bụi trên người rồi xúm lại hỏi một cách thân thiết.



“Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?” Ngoại trừ quan tâm còn có nghi ngờ, “Thuốc nổ của tên này có uy lực không nhỏ, cũng tương tự như bom di động, nhịp tim là tín hiệu, nhưng hắn đã chết, tại sao U Linh vẫn ….”



Tại sao vẫn không có việc gì?



Những ánh mắt chỉa về một hướng, chuyện này không phải đơn giản có thể làm được như vậy, nhìn nhau, mọi người đều cảm thấy thực kinh dị, đồng thời cũng cảm thấy may mắn vì kết cục này, vì thế mới tạo nên những gương mặt có biểu cảm kỳ lạ.



Tựa hồ không cảm giác được ánh mắt kỳ lạ của mọi người, Feston cầm lấy bộ đàm, “Jonathan?”



“Đã lục soát tất cả khu vực xung quanh, hết thảy đều an toàn.” Sau khi thông báo tình hình, Jonathan nhận thấy có một loại không khí kỳ lạ, “Em nghe thấy tiếng nổ lớn, mọi người không sao chứ?”



“Tình huống cũng không tệ lắm.” Nhìn vẻ mặt khác nhau của mọi người ở xung quanh, Feston ra hiệu cho bọn họ đem hiện trường cách ly, hắn biểu hiện như thể chưa từng xảy ra cái gì, nhưng vừa rồi bọn họ rõ ràng vừa đối mặt với hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm.



“Kẻ điên này thiếu chút nữa đã nổ súng! Cho dù chưa kịp kích nổ trái bom thì trong tay của hắn còn có súng, sếp – vừa rồi quả thật rất nguy hiểm!”



“Súng của hắn không có đạn.” Feston trả lời như vậy, mọi người đều kinh ngạc, U Linh ở sau lưng hắn thản nhiên bổ sung, “Một băng đạn có bảy phát, trên người của hắn nhiều nhất cũng chỉ mang theo hai băng đạn.”



Feston gật đầu rồi chỉ về phía Tây, “Vừa rồi có đấu súng diễn ra hơn mười lăm phút, tiếng súng vang lên ít nhất mấy chục lần, các cậu được trang bị khẩu Cade mới, đường kính 9mm, một phát liên xạ cũng không thành vấn đề, tiếng súng rất dễ dàng phân biệt, Mine quen dùng thuốc nổ, cho nên lúc giao chiến với các cậu thì hắn đã dùng sạch băng đạn rồi.”
Hiện tại lại có thêm một Feston.



Khi Phong Triển Nặc đang tắm thì lại nghĩ đến chuyện này, bởi vì vậy mà hắn cảm thấy khó có thể tưởng tượng được, hắn không biết Feston đang làm gì ở ngoài phòng, nhưng hắn cảm thấy tấm thảm nhung rất tương sấn với Feston.



Để một cảnh sát trong nhà của sát thủ…Đưa mặt vào giữa những tia nước, cuối cùng bởi vì không thể tìm ra lý do thỏa đáng mà hắn chỉ biết bật cười thành tiếng.



Một cảnh sát ở nhà của sát thủ phải làm chuyện gì? Feston không tính toán số lượng súng ống có thể cất giấu ở xung quanh, hắn thong thả bước đi, quan sát căn nhà này, ở đây rất đơn giản, ngoại trừ những nhu yếu phẩm thì không còn thứ gì khác.



Tivi, điện thoại, máy tính, dụng cụ nhà bếp cũng rất đơn giản, đủ để làm một bữa tối bình thường, hắn đứng ở chỗ này, theo góc độ này nhìn qua, trong tầm mắt phần lớn đều là thiết bị tập thể hình, mặc dù không được sắp xếp ngay ngắn nhưng rất hợp lý, còn có dấu vết được sử dụng thường xuyên.



Nước khoáng, bia được đặt bên ngoài, trong tủ lạnh có lẽ cũng có một ít, ngoài ra còn có sữa và thịt bò, hắn suy đoán nhưng không mở tủ lạnh ra, hắn không muốn phá hủy loại tín nhiệm này.



Không nói lời nào mà cứ để hắn ở lại một mình trong phòng….Ánh mắt chuyển về phía phòng tắm, nơi đó vẫn còn vang lên tiếng nước chảy, Feston lập tức tiến đến rồi mở cửa ra, Phong Triển Nặc đứng dưới vòi sen, nghe thấy tiếng bước chân ở sau lưng, “Không lo sao?” Bờ vai bị một đôi tay ôm lấy.



Hắn quay đầu lại, “Lo cái gì?”



“Để cho tôi tiến vào cuộc sống của cậu.” Feston hôn lên cổ của Phong Triển Nặc, “Cậu muốn hối hận cũng không còn kịp nữa rồi.”



…………..



P/S: Cuối cùng cũng dắt chồng về nhà , anh Phê một khi đã vào đây thì sẽ ăn dầm nằm dề nhà vợ luôn ^o^