Xích Ái Sát Thủ

Chương 98 : Vị khách đột ngột

Ngày đăng: 09:38 18/04/20


“Chẳng lẽ anh không biết trước khi ném thứ gì đó thì phải hỏi chủ nhân của nó hay sao?” Phong Triển Nặc nhướng mày dựa vào cánh cửa.



“Tôi không biết cậu còn có sở thích mặc đồ phụ nữ như vậy, dù sao chúng nó sẽ không phải là của cậu.” Feston tiến đến trước mặt hắn, bộ váy kia đương nhiên không phải của Phong Triển Nặc, ném bỏ cũng không có gì đáng tiếc, “Đừng nói với tôi là cậu thích phụ nữ hơn.”



Feston đến trước cửa nhìn Phong Triển Nặc, hàng lông mày nhíu chặt giống như đang cảnh cáo nếu hắn dám trả lời đúng thì sẽ xảy ra một chuyện cực kỳ đáng sợ.



Phong Triển Nặc thành thật trả lời, “Là nam hay là nữ thì đối với tôi mà nói chẳng có gì khác biệt.”



“Không có gì khác biệt?” Feston dường như rất không hài lòng đối với câu trả lời của Phong Triển Nặc, “Như vậy nếu tôi và một người phụ nữ khác đứng trước mặt cậu thì đối với cậu mà nói cũng không có gì khác biệt hay sao?”



Feston quả thật là đang bắt bẻ từng câu từng chữ của hắn, Phong Triển Nặc không thể tưởng tượng được Feston cũng có lúc ngang ngược như vậy, “Nhưng anh là anh, không giống những người khác.”



Hắn không thể không thừa nhận đây là điểm khác biệt rất lớn.



“Lặp lại một lần nữa?” Hơi thở của Feston đột nhiên tiếp cận, giống như hắn nói cái gì đó khó lường, ánh mắt sắc bén của chim ưng đang chằm chằm nhìn hắn.



“Anh không hề giống bất kỳ ai.” Hắn nói xong, bỗng nhiên bị ôm lấy thắt lưng, ***g ngực chạm vào ngực của Feston tựa như khẩu súng bị cướp cò, bắn ra tia lửa, bàn tay của Feston mò vào trong áo ngủ của hắn, “Tiếp tục nói.”



Feston kéo hắn ngã xuống giường, hắn có thể cảm giác được sự biến hóa bên dưới chiếc khăn tắm vây quanh thắt lưng của Feston, “Hey, chẳng lẽ anh không biết mệt hay sao….”



“Tôi phát hiện mỗi khi ở bên cậu thì tôi luôn rất có tinh thần.” Mà Feston cũng phát hiện chính mình không thể kháng cự loại xúc động này, “Cậu luôn làm tôi mất đi bình tĩnh.”


Feston rất hiếm khi nói về quá khứ của mình, ngoại trừ có nhắc đến mẹ ruột một chút. Hắn từng nói chỉ cần Phong Triển Nặc muốn biết thì có thể hỏi bất cứ lúc nào, hắn sẽ nói ra toàn bộ, nhưng hiện tại Phong Triển Nặc không chắc chắn chính mình có muốn hỏi hay không, bọn họ đã chuẩn bị tốt việc bảo trì mối quan hệ này hay sao? Ổn định, thậm chí là trong thời gian dài?



Ngay khi hắn đang miên man suy nghĩ thì Feston đã tắm xong một lần nữa rồi đi ra, trên người còn mang theo hơi nước, băng gạc cũng bị ướt, xem ra cần phải thoa thuốc một lần nữa, Feston quấn khăn tắm, đường nét sắc bén của khuôn mặt bởi vì bị xối ướt mà càng trở nên lóa mắt.



Trực tiếp đi đến trước tủ đồ của Phong Triển Nặc, không hề khách khí mà lục quần áo của chủ nhà, sau khi tìm được bộ đồ mà mình muốn mặc thì hắn lại sắp xếp đống quần áo lung tung mà Phong Triển Nặc đã nhét vào bên trong.



Phong Triển Nặc định mở miệng thì phòng khách vang lên một tiếng bước chân rất nhỏ khiến cho hắn đột nhiên câm miệng, lặng lẽ rút ra khẩu súng nơi đầu giường, mới một phút trước còn lười biếng thì lúc này dưới đáy mắt đã hiện lên một luồng sáng lạnh, ngoài cửa có người.



Thể lực của Phong Triển Nặc bị tiêu hao rất nhiều, vừa rồi hơi kịch liệt một chút, Feston biết rõ hiện tại Phong Triển Nặc không thích hợp chiến đấu, vì vậy liền lắc đầu ra hiệu cho đối phương chờ ở trong phòng còn hắn thì chậm rãi đẩy cửa ra.



Đột nhiên một khẩu súng vói vào khe cửa, nhắm ngay giữa trán của Feston, “Vì sao cậu lại ở trong này? Ian đâu?” Giọng nói của đối phương có một chút khẩn trương.



“Bob?” Phong Triển Nặc nhận ra là ai, người ngoài cửa lập tức đẩy cửa vào, ngay khi hắn cử động thì Feston đã nhanh chóng nâng tay lên rồi bẻ một phát, băng đạn trong khẩu súng lập tức bị tháo xuống, Bob còn chưa kịp phản ứng thì trong tay chỉ còn lại khẩu súng trống rỗng, mà lúc này hắn lại nhìn thấy Phong Triển Nặc nằm trên giường, cũng nhìn thấy người đàn ông ở trước mặt chỉ quấn độc một chiếc khăn tắm.



Trong phòng ngủ tràn ngập mùi ẩm ướt của hơi nước và hơi thở đầy nam tính, tình trạng hỗn độn ở trên giường khiến cho người ta vừa nhìn liền hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra.



Sau khi kinh ngạc, Bob lập tức tỉnh táo trở lại, tình huống trước mắt quá rõ ràng, quan hệ của hai người này…. “Cậu vẫn không chịu nghe lời của tôi, Ian, nhưng mà tôi cũng không cảm thấy giật mình đâu.” Trên khuôn mặt đầy nếp nhăn của Bob lộ ra biểu cảm phức tạp.



………..



P/S: Eo, anh ơi, anh nguyện ý, van xin làm ôsin của vợ luôn à =.=