Xin Chào, Chu Tiên Sinh!
Chương 16 :
Ngày đăng: 15:32 18/04/20
Editor: Gà
Chu Tu Lâm đang họp với vài vị Phó tổng đến phần cuối, Tina gõ cửa đi đến. "Chu tổng, bốn giờ rồi, ngài cần phải trở về."
Chu Tu Lâm sửa sang bản ghi chú một chút: "Hôm nay đến đây thôi, công việc ở thành phố B, cứ thế mà làm. Tuần sau sẽ hoạch định dự án cho hạng mục ảnh thị Lăng Nam. Các vị, hôm nay trong nhà tôi có chút chuyện, tôi đi trước."
Nói xong, anh đứng dậy, ra khỏi phòng họp.
Tina đi theo bên cạnh anh, vừa đi vừa nắm chắc thời gian báo cáo công việc: "Chu tổng, phương án của Nhất Nghiên đã hoạch định tốt rồi, tôi đã gửi đến hộp thư thoại của anh."
Chu Tu Lâm gật đầu: "Gần đây em ấy như thế nào?"
"Phỏng vấn cho《 Tri Hạ 》 hình như không thành công."
Chu Tu Lâm cong khóe môi: "Đạo diễn Hứa yêu cầu rất cao, không tìm được diễn viên thích hợp thì tình nguyện không quay, không thể mang việc tư vào chỗ của ông ấy được."
Tina khẽ mỉm cười: "Nhất Nghiên có chút bị đả kích."
"Bị đả kích cũng tốt, tránh cho nó không biết trời cao đất rộng."
Tina gật đầu: "Cuối tuần trợ lý mới mới đến, muốn sắp xếp thế nào?"
Chu Tu Lâm hơi suy tư chốc lát: "Chuyện này giao cho Tưởng Cần." Trong khoảng thời gian này, quan hệ của hai người ở Ảnh thị cũng tăng tiến không ít. Khương Hiểu kiêng dè quá nhiều, sau này nhìn thấy anh, khẳng định chỉ giải quyết việc công. Chờ qua ba tháng sau, rồi hãy nói, đến lúc đó Tiểu Đậu Nha cũng đã lớn.
"Được, tôi biết rồi."
"Ngày mai cô bàn với Triệu Hân Nhiên, nội dung hợp đồng nói rõ ràng cặn kẽ với cô ấy."
"Ngài yên tâm đi, một đóa hoa nhỏ may mắn của Hoa Hạ, không ai không hài lòng."
Khi Chu Tu Lâm về đến nhà, đã qua năm giờ. Trong nhà hoàn toàn an tĩnh, anh nhìn lướt qua, hành lý của cô ở phòng khách, nhưng không thấy bóng dáng cô đâu.
Anh đi đến cửa phòng ngủ chính, gõ hai cái, bên trong không có động tĩnh.
Cách mười mấy giây, anh mới từ từ xoay nắm cửa mở ra, tầm mắt rơi vào một cục tròn vo trên giường.
Chu Tu Lâm đi đến, thấy cô ngủ khá sâu, anh mới ngồi xuống mép giường. Hơn nửa tháng không thấy, hình như cô tăng cân một chút, hai gò má mượt mà hơn trước rồi. Nhưng hôm nay khi cô ngủ mi tâm vẫn cau lại, không biết đang nằm mơ thấy cái gì. Nghe nói tối hôm qua chơi đến rạng sáng, lá gan càng ngày càng mập, cho nên hôm nay chột dạ không dám liên lạc với anh phải không?
Anh cầm bàn tay lộ ra ngoài chăn của cô, lòng bàn tay mang theo lạnh lẽo. Khớp xương ngón tay Khương Hiểu mảnh khảnh, móng tay cắt gọn sạch sẽ. Đột nhiên cô nắm chặt tay anh.
"Khương Hiểu ——" Anh nghĩ là cô tỉnh.
Khương Hiểu mê sảng: "Mẹ —— mẹ —— "
"Đóng cửa lại." Giọng nói ba Chu lạnh cứng, ông nhìn Chu Tu Lâm: "Từ nhỏ tôi dạy anh thế nào?"
"Ba, chuyện này con rất xin lỗi."
"Quỳ xuống!"
Chu Tu Lâm quỳ xuống, sống lưng thẳng tắp.
"Chu Tu Lâm, từ nhỏ tôi dạy anh, làm đàn ông phải có trách nhiệm. Gia huấn nhà họ Chu, bị anh làm thúi rồi! Anh muốn mở công ty điện ảnh, tôi mặc kệ anh. Bây giờ anh còn dám làm ra chuyện như vậy. Khương Hiểu bằng tuổi em anh, tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện, nên anh khi dễ người ta phải không?"
Chu Tu Lâm sờ mũi: "Không có ạ."
"Còn không có! Trước đó những thứ scandal lên báo của anh là thế nào!" Từ trước đến nay nhà họ Chu rất xem trọng môn phong giáo dục, không ngờ Chu Tu Lâm luôn luôn ưu tú đã làm ra chuyện thế này. Ba Chu giận không kềm được, cảm thấy Chu Tu Lâm đã rơi vào một cái chảo nhuộm thật lớn.
"Rốt cuộc hai đứa đã xảy ra chuyện gì?"
Chu Tu Lâm giải thích, anh và Khương Hiểu gặp nhau, rồi ôm trách nhiệm vào người mình.
Ba Chu nhíu mày: "Cho nên bây giờ hai đứa vẫn không muốn công bố chuyện kết hôn ra ngoài? Vậy anh muốn sau này con trai anh phải làm sao?"
"Ba, con có kế hoạch của con."
Ba Chu thở dài thật sâu: "Lần này anh làm tôi quá thất vọng. Ban đầu tôi đã nhắc nhở anh, vào cái vòng này, bất kể gặp phải cái gì, anh đều phải biết ngăn mọi cám dỗ."
Chu Tu Lâm im lặng.
Ba Chu lạnh lùng nói: "Chu Tu Lâm, anh tự giải quyết cho ổn thỏa đi."
"Ba, xin ngài yên tâm." Từng chữ của anh đều có lực.
Từ trước đến nay đàn ông nhà họ Chu luôn chung tình, rất trân trọng hôn nhân. Điểm này, mấy đời đủ để chứng minh.
"Chuyện này chỗ bà nội anh, tự mình giải thích." Bà nội nhà họ Chu cũng có học vấn cao. Trước kia là giáo sư đại học B, hơn nữa xem trọng phẩm hạnh giáo dục con cái.
"Con biết rồi."
Khương Hiểu vẫn nhìn chằm chằm vào cửa thư phòng, cô mơ hồ nghe được tiếng động bên trong, nhưng cô không dám tùy tiện đi vào.
Nhà họ Chu có quy củ của nhà họ Chu.
Cô chờ đợi nhìn về phía mẹ Chu, sắc mặt khẩn trương lo lắng, cũng không thể thật sự để Chu Tu Lâm bị ba Chu đánh một trận được. "Mẹ, ngài vào khuyên ba được không? Nói ông không nên trách —— Tu Lâm."