Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
Chương 120 : Tìm kiếm nam thần
Ngày đăng: 16:29 27/05/20
Đến khi quay về phòng mình, tâm trạng của Cố Niệm Chi vẫn vô cùng kích động.
Có điều, dù gì cũng vẫn còn nhỏ tuổi, nên cô chỉ lật qua lật lại trên giường một lúc là đã chìm vào giấc ngủ rồi.
Ngày hôm sau, đồng hồ báo thức vừa reo vang, cô liền mở to mắt rời giường.
Vội vàng rửa mặt và ăn điểm tâm xong xuôi, Cố Niệm Chi mới đeo laptop ra khỏi cửa.
Buổi sáng hôm nay thực ra cô không phải học, nhưng vì để tìm lý do tới trường Kỹ thuật Điện tử đối diện với trường Luật nên cô vẫn đến phòng tự học nhỏ ở trường Luật từ sớm để tự học.
Đến khoảng tám chín giờ, sinh viên và các Giáo sư trong trường càng ngày càng đông, sân trường lại ồn ào náo nhiệt sau một đêm yên tĩnh.
Cố Niệm Chi đã chuẩn bị xong xuôi toàn bộ kế hoạch.
Cô dùng hệ thống của trường tìm được website của trường Kỹ thuật Điện tử, tìm được toàn bộ ngành học và phòng thí nghiệm của trường Kỹ thuật Điện tử. Trong đó còn có cả danh sách người hướng dẫn trong phòng thí nghiệm, đề tài nghiên cứu và danh sách các nghiên cứu sinh Tiến sĩ và Thạc sĩ mà bọn họ tuyển nhận.
Ánh mắt Cố Niệm Chi vội vàng đảo qua những cái tên trên danh sách kia, nhận thấy có một tổ hơi đặc biệt.
Đề tài nghiên cứu của tổ này được giữ bí mật, trên mạng cũng không tìm được chút dấu vết nào.
Thế nhưng, lại có danh sách các thành viên tham dự.
Đọc tên những người trên danh sách đó, cô nhận ra rằng, bọn họ không phải Tiến sĩ thì cũng là phó Giáo sư, thậm chí là cả Giáo sư, nhưng người đứng đầu lại là một nghiên cứu sinh Tiến sĩ mới đến đại học Harvard không lâu. Người đó còn chưa có cả tư cách thi Tiến sĩ, nhưng lại là tổ trưởng của tổ này.
Ánh mắt Cố Niệm Chi dừng lại trên bức ảnh của người kia.
Đây là một cô gái trẻ tuổi của Đế Quốc Hoa Hạ. Cô ta tốt nghiệp từ Khoa sáng chế dụng cụ tinh xảo cơ bản, hai năm trước đã đến đại học Harvard làm nghiên cứu sinh Tiến sĩ, tên là Tân Hạnh Cao.
Với lý lịch thế này, vậy mà cô ta vẫn tới một đại học hàng đầu của thế giới học tập, lại lấy trình độ nông cạn của mình để lãnh đạo những thành viên già đời hơn mình, còn là trong tổ được bảo mật nữa…
Cố Niệm Chi cúi đầu kiểm tra điện thoại một chút, cô đã lưu địa chỉ vào trong điện thoại rồi.
"Dạ, cũng không xa ạ. Đi qua ba cái quảng trường là tới rồi." Cố Niệm Chi nhìn bản đồ đáp.
"Tôi đưa em đi." Hà Chi Sơ quay người xuống tầng dưới, "Ba cái quảng trường cũng không tính là gần."
Thực ra Cố Niệm Chi còn muốn nhân cơ hội này đi thám thính một vòng trường Kỹ thuật điện tử, coi như là tìm người.
Cô đã ghi nhớ tên và lý lịch của những người trong tổ kia, định ra làm quen một chút.
Nhưng Hà Chi Sơ đưa cô đi, vậy thì cô không thể đi trường Kỹ thuật Điện tử được nữa.
Cố Niệm Chi trợn mắt nhìn rồi đuổi theo gọi Hà Chi Sơ lại, "Giáo sư Hà, đó là chuyện linh tinh của Hội sinh viên chúng em, thầy đi xem náo nhiệt làm gì chứ?"
"Tôi đi mở mang kiến thức không được sao?" Hà Chi Sơ bước đi thẳng về phía xe của mình, cầm chìa khóa ấn một cái, điều khiển cửa xe mở ra.
Nhìn chiếc xe vừa kín đáo lại vừa sang trọng kia của Hà Chi Sơ, trong lòng Cố Niệm Chi thực sự có cảm giác như lên đoạn đầu đài.
Cô quay đầu lại nhìn trường Kỹ thuật Điện tử đối diện với trường Luật kia, thở dài một hơi rồi lên xe của Hà Chi Sơ.
Hà Chi Sơ thắt dây an toàn cho cô rồi hờ hững nói, "Em cứ nhìn chằm chằm vào trường Kỹ thuật Điện tử làm gì?"
"… Nơi đó có một anh đẹp trai lắm nhé, cấp bậc nam thần ấy ạ." Cố Niệm Chi bịa ra một cái cớ, trên mặt còn nở nụ cười mê trai, "Trước đây em có gặp một lần ở sân trường, vẫn nhớ mãi không quên được…"
Hà Chi Sơ yên lặng quay đầu đi chỗ khác, trong lòng cũng có cảm giác rất khó tả.
Lúc đầu anh ta không muốn đi tham gia hoạt động giao lưu hữu nghị gì đó của Hội sinh viên, chỉ là tiện đường đưa Cố Niệm Chi đi mà thôi. Nhưng giờ thấy bộ dạng này của Cố Niệm Chi, anh ta lại muốn xem xem, "nam thần" mà cô nhớ mãi không quên cuối cùng là thần thánh phương nào.