Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân

Chương 130 : Xa hoa phù phiếm

Ngày đăng: 16:29 27/05/20


"Chuyện này à..." Phó Giám đốc Từ trầm ngâm cúi đầu, đáy mắt hiện lên một tia giảo hoạt, "Chuyện này tôi cũng không thể cam đoan được. Tính tình của Thiếu tướng Hoắc thì lúc nãy cô cũng nhìn thấy rồi đó, cậu ấy là quân nhân, không phải nhà ngoại giao, cũng không phải nhân viên Sở Mật vụ. Cậu ấy quả thật không có nghĩa vụ phải đi tiệc rượu."



Cố Yên Nhiên rất tiếc nuối, "Thế thì thôi vậy, tôi rất ngưỡng mộ những quân nhân còn trẻ như Thiếu tướng Hoắc, vốn muốn thành lập một quỹ từ thiện đặc biệt cho quân nhân ở quý quốc, chuyên trợ cấp cho quân nhân và gia đình của họ khi hy sinh vì nhiệm vụ..."



Hai mắt của Phó Giám đốc Từ sáng lên, cầm tẩu thuốc bên miệng xuống: "Không phải cô nói muốn chuyển một nửa tài sản sang nước chúng tôi sao? Vậy quỹ từ thiện này...?"



"Quỹ từ thiện này là một trong những hạng mục mà tập đoàn Cố thị chúng tôi đang thảo luận." Cố Yên Nhiên mỉm cười nói rồi lại bồi thêm một câu nữa: "Thực ra thì chúng tôi cũng không nhất thiết phải thành lập quỹ từ thiện này ở quý quốc, vẫn còn có rất nhiều quốc gia khác có hứng thú mà."



Mặc dù mới hai mươi tư tuổi, nhưng cách cô ta nói chuyện làm ăn rất lão làng, chiêu nào chiêu nấy nhằm thẳng vào chỗ yếu.



Phó Giám đốc Từ nhận ra bản thân lại một lần nữa không có cách nào kháng cự lại được điều kiện của Cố Yên Nhiên.



Nhưng ông ta vẫn tỉnh táo, có lý trí, vì việc này ông ta không có cách nào tự quyết định được.



"Cô Cố cứ yên tâm, chuyện này tôi nhất định sẽ truyền đạt lại với cấp trên, xem ý của họ như thế nào."



...



Trong vòng ba ngày, Đại hội trao giải cho phụ nữ xuất sắc thế giới kết thúc mĩ mãn, ngày cuối cùng là nghi lễ bế mạc và tiệc rượu.



Người tới tham gia tiệc rượu, ngoài đại biểu tham dự đại hội và bên ban tổ chức ra, còn có cả những nhân tài kiệt xuất trong mọi tầng lớp của Đế Quốc Hoa Hạ.



Những người có thể cầm được giấy mời tới đây đều vô cùng tài giỏi, thậm chí ngay cả Bạch Sảng, Phát ngôn viên tân nhiệm của Bộ Ngoại giao cũng sắp xếp thời gian chạy từ Đế Đô tới để tham gia nghi lễ bế mạc cùng tiệc rượu.



Cô ta cũng là khách quý đặc biệt của Đại hội trao giải phụ nữ xuất sắc thế giới lần này.



Trước đây không lâu, đoàn đại biểu Đế Quốc Hoa Hạ đã có một cú lật ngược ván cờ khó khăn đầy đẹp mắt tại Đại hội Công nghệ thông tin Quốc tế, dễ dàng hóa giải một sự kiện quan trọng quốc tế suýt nữa thất bại. Không chỉ vậy, họ còn thừa cơ mở rộng hệ thống Nam Đẩu trên thị trường toàn cầu, đồng thời đào một cái hố to để bọn Mỹ luôn tự cao tự đại rớt xuống.



Chỉ đáng tiếc là cuối cùng phía Mỹ lại đẩy Tân Hạnh Cao ra, xem như cố gắng vớt vát chút danh dự.



Lần đầu tiên Hoắc Thiệu Hằng lãnh đạo Quân khu sáu xuất chinh châu Âu đã đạt được chiến tích bất ngờ. Danh tiếng của Quân khu sáu bấy giờ cũng thực sự vang dội trong Bộ Quốc phòng của Đế Quốc Hoa Hạ.
Mặt anh không chút biểu cảm đi theo Phó Bộ trưởng Nghiêm vào đại sảnh của tiệc rượu, xuyên qua từng nhóm người đang đứng vòng lại trò chuyện với nhau, đi vào một góc của đại sảnh.



Bạch Sảng xoay người, mỉm cười với Hoắc Thiệu Hằng, "Thủ trưởng, chúng ta lại gặp nhau rồi."



Hoắc Thiệu Hằng khẽ gật đầu: "Thư ký Bạch."



Phó Bộ trưởng Nghiêm tươi cười nói: "Không còn là thư ký Bạch nữa rồi. Hiện giờ Bạch Sảng là Phát ngôn viên trẻ tuổi nhất của Bộ Ngoại giao chúng tôi đấy, tiền đồ thênh thang, hậu sinh khả úy!"



"Chúc mừng." Hoắc Thiệu Hằng lại gật đầu.



Tâm trạng của Bạch Sảng rất kích động, vội nói: "Thủ trưởng đừng nói như vậy, lần này tôi cũng phải cảm ơn Thủ trưởng nhiều, còn có thư ký Triệu của ngài nữa kia."



Hoắc Thiệu Hằng ném điếu thuốc vào thùng rác nơi góc tường, đưa tay lấy một ly rượu đỏ từ khay của một nhân viên phục vụ đi qua, ra hiệu với Bạch Sảng: "Cheers."



Triệu Lương Trạch đang ở ban công, lúc này cuối cùng cũng đồng ý với yêu cầu của Cố Niệm Chi. Anh ta bật cuộc gọi video, quay về phía Hoắc Thiệu Hằng đang đứng trong đại sảnh.



Chỉ nhìn thấy, từ một đầu khác của đại sảnh, Cố Yên Nhiên mặc một bộ váy trắng mùa hạ mỏng của Channel, đang được Phó Giám đốc Từ dẫn đường đi về phía Hoắc Thiệu Hằng và Bạch Sảng ở bên này.



Cố Niệm Chi cầm điện thoại, qua cuộc gọi trò chuyện video mà Triệu Lương Trạch cho cô xem, cô nhìn thấy hai cô gái xinh đẹp đang đứng hai bên Hoắc Thiệu Hằng.



Một người cô biết, là Phát ngôn viên Bạch Sảng lần đó, một người khác cô không biết, nhưng rất xinh đẹp dịu dàng, là mỹ nữ khó gặp được lần thứ hai.



Ánh mắt Cố Niệm Chi quét nhanh qua người của hai cô gái kia, rồi chỉ dừng lại ở trên người Hoắc Thiệu Hằng.



Tiếc rằng, từ góc độ này của Triệu Lương Trạch, cô chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của Hoắc Thiệu Hằng, nhưng chỉ riêng bóng lưng thôi cũng đủ làm cho hai mắt của cô sáng rực lên, hận không thể liếm màn hình.



Lúc này Bạch Sảng đang kể lại với Hoắc Thiệu Hằng điểm căng thẳng nhất của Đại hội lần đó.



"Lúc ấy khi tôi nghe nói người Mỹ tuyên bố phá giải mật mã, thật sự là toàn thân lạnh toát, hoàn toàn không biết đáp lại ra sao. Cũng may là anh giúp tôi một tay. Chính tin nhắn từ thư ký Triệu, cấp dưới của anh đã giúp tôi hóa giải được tình thế cấp bách bấy giờ."