Xú Khách Vô Hình Chưởng

Chương 10 : Đà long phong vân

Ngày đăng: 00:47 22/04/20


Đường Hiểu Văn đáp:



- Sư phụ! Phong bá bá và Khưu Tuấn Nhân nhất định sẽ đến, chúng ta cứ chờ một chút.



Tần Lãm Phong đưa mắt nhìn khắp Ma Cô Trì một lượt, bất giác nhìn thấy

phía sau đống đá xanh bên cạnh Ma Cô Trì, dưới ánh trăng lộ ra một cái

bóng, đang muốn chỉ chỗ Lão Hóa Tử xem, chợt nghe tiếng Diệu Thường Đạo

Cô:



- Vị bằng hữu nào giá lâm, xin hiện thân cho, hà tất phải lấp lấp ló ló như vậy.



- Ha ha ha!



Một tràng cười khô khốc vang lên từ sau đống đá, thanh âm chưa dứt, trước mắt mọi người bỗng hiện ra một cái bóng.



Gã này thân hình cao nhỏng, ốm như khúc cây, hai mắt lún sâu, mình mặc

bào trên đầu đội nón cánh chuồn, khiến người tưởng lầm là Bạch Vô Thường xuất hiện.



Diệu Thường Đạo Cô thấy hắn bước đến.



- Té ra là ngươi... ngươi không sợ bị những bằng hữu núp trên cây đây cười ngươi hay sao?



Gã mới đến khẽ hừ nhạt một tiếng, mặt hơi ửng đỏ, Tần Lãm Phong cũng

thầm phục nhỡn tuyến của Diệu Thường Đạo Cô quả hơn người, thoạt nhìn đã biết trên cây có người ẩn núp.



Thanh âm của Lão Hóa Tử bỗng vang lên bên tai:



- Xú Tiểu Tử, ngươi có biết lão này là ai không?



- Vãn bối không biết.



- Đồ ngu! Nhìn tướng mạo của hắn cũng đoán ra được, hắn chính là chưởng

môn nhân của phái Trường Bạch nơi Quan Ngoại, ngoại hiệu Trại Vô Thường

Tiền Tông Thọ.



- Hả!



Tần Lãm Phong đang muốn hỏi tiếp, đột nhiên bị thanh âm bên dưới ngắt lời.



Trại Vô Thường Tiền Tông Thọ lúc này lên tiếng:



- Lúc nãy bởi ta vô ý, bị ánh trăng chiếu vào lộ hành tung, kẻ nào dám cười.



- Ta dám cười ngươi!



Thanh âm phát ra trong một thân cây lớn.



Vừa dứt lời, tiếng y phục vũ động trong gió kêu lên phần phật, hiện trường lúc này xuất hiện thêm bốn người.



Bốn người này, lúc nãy bị Diệu Thường Đạo Cô phát giác hành tung, trong

lòng đã không vui, nay lại nghe thấy Trại Vô Thường Tiền Tông Thọ nói ra chứ "Ai dám cười ta" như lửa đổ thêm dầu, không hẹn mà cùng nhảy xuống

trước mặt lão.



Tần Lãm Phong cũng định hiện thân nhưng bị Lão Hóa Tử nắm lại nói:



- Xú Tiểu Tử, ngươi cứ ở đây, xem diễn tuồng có phải hay hơn không, hà tất phải tranh giành hơn thua.



Tần Lãm Phong nghe lão nhắc nhở chợt tỉnh ngộ, đưa mắt nhìn xuống phía dưới...



Trại Vô Thường Tiền Tông Thọ tiến đến trước mặt bốn người vừa xuất hiện trợn mắt quát hỏi:



- Lúc nãy vị cao nhân nào đã lên tiếng?



- Chính là Phùng mỗ đây.



Tần Lãm Phong đưa mắt nhìn nhận ra Côn Lôn Nhị Lão, hai người còn lại

một người là lão hòa thượng người kia chính là quái nhân lúc này.



Trại Vô Thường Tiền Tông Thọ hừ một tiếng, mặt hướng về phía quái nhân nói:



- Tưởng ai xa lạ, té ra lại là Ngũ Tà Ôn thần Phùng Phủ thống lãnh lục lâm mười ba tỉnh!



Ngũ Tà Ôn Thần chưa kịp lên tiếng, Diệu Thường Đạo Cô đã xen vào:



- Năm người các ngươi đang đêm xâm nhập Thanh Thành, có phải muốn đoạt Đà Long Đảm hay không?



Xích Mi hòa thượng phái Nga Mi liền đáp:



- Đà Long Đảm là vật báu thiên hạ, kẻ có đức thì có quyền lấy, cớ sao đạo hữu lại hỏi như vậy?



Diệu Thường Đạo Cô tức giận quát:



- Nói như vậy, có nghĩa là chư vị đây muốn ra tay tranh đoạt Đà Long Đảm!



Đang lúc này, bỗng một thanh âm lanh lảnh vang lên:



- Bà Bà, mau lên... trước mặt có kẻ đang muốn cướp Đà Long Đảm của bổn cô nương!



Thanh âm chưa dứt, đấu trường đã xuất hiện vô số bóng người, nhìn kỹ lại chính là Hoàng Y thiếu nữ, bên cạnh là Kim Diện Bà Bà, Tứ Đại Hộ Pháp

và bốn thiếu nữ áo xanh thì đứng ở phía sau.



Kim Diện Bà Bà mặt lộ vẻ tức giận, đưa mắt quét một lượt đám người đứng xung quanh, rồi cất tiếng hỏi:



- Các ngươi kẻ nào muốn giựt Đà Long Đảm của Quận Chúa nhà ta? Mau bước ra đây lão xem thử tướng mạo của gã.



Đường Hiểu Văn không chút khiếp sợ bước lên mấy bước lễ phép hỏi:



- Xin hỏi vị Bà Bà đây từ đâu đến.


- Tên súc sinh này lấy được Tiếu Thiên Lục không lâu, lẽ nào công lực lại tăng triển nhanh như vậy.



Lão không sao giải thích được, đành phải tiếp tục truy đuổi, quần hùng cũng nhất tề phóng theo.



Xã đạo suy đoán quả không sai, người vừa thi triển Tiền Long Đằng Thần

Công cướp lấy Đà Long ở trên không chẳng ai xa lại chính là Tần Lãm

Phong.



Vốn là Tần Lãm Phong núp trong lùm cây gần đó, thấy quần hùng điên cuồng tranh đoạt Đà Long, nóng lòng như lửa đốt.



Chàng vừa quan sát tình hình vừa suy nghĩ:



- Đà Long có đến được tay cũng không thoát khỏi sự truy sát của quần hung.



Chàng nghĩ xong chợt nhớ đến cuốn Tiểu Thiên Lục, liền nghĩ nó có thể

giúp mình giải quyết được tình cảnh trước mắt chàng thò tay vào ngực móc ra cuốn Tiếu Thiên Lục, thuận tay giở ra xem...



Lật đến chương thứ mười ba, thấy trong đó có viết bí quyết luyện tập khinh công thượng thừa tên là Long Đằng Hổ Dược.



Dưới ánh trăng chàng xem xét kỹ lưỡng một lượt, bất chợt phát hiện ra

chiêu cuối cùng chính là Tiềm Long Cửu Đằng Thần Công rất thích hợp với

tình cảnh trước mắt hiện nay nếu đem ra dùng, chàng bất giác sung sướng, gạt bỏ tạp niệm chuyên tâm nghiên cứu.



Một loáng sau, Tần Lãm Phong đã thuộc lòng bí quyết của Tiềm Long Cửu

Đằng, vui mừng đã thuộc lòng bí quyết của chiêu liên dưới...



Chính lúc này Kim Diện Bà Bà đang ném Đà Long về phía Hoàng Y Thiếu nữ.



Tần Lãm Phong trong tình thế cấp bách vội lấy miếng vải đen bịt mặt, nhắm chỗ Đà Long thi triển Tiềm Long Cửu Đằng.



Không ngờ vừa mới thi triển đã kỳ diệu như vậy, bởi vì hỏa hầu chưa đủ

nên cũng chưa đạt đến cảnh giới của thượng thừa khinh công.



Nguyên nhân tốc học tốc hành này cũng bởi chàng được ăn một viên Hỏa

Long Cơ Nguyên Hoàn của Hồi Xuân Thủ, nếu như không, vị tất đã được như

vậy!



Chàng sau khi đoạt được Đà Long không dám đưa ngay cho sư muội, sợ nàng

sẽ trở thành mục tiêu của quần hùng, có hại cho nàng nên mới lập tức

phóng đi, kiếm chỗ cắt lấy gan của Đà Long rồi sẽ tìm cách đưa cho nàng

để trị thương.



Hoàng Y Thiếu Nữ lộ vẻ không vui, thúc giục Kim Diện Bà Bà tức khắc truy đuổi, rồi cùng với Đường Hiểu Văn phóng vút theo sau, được một lúc,

nàng chợt ngưng buồn, quay lại hỏi:



- Đường tỷ tỷ, những lời vừa rồi của Xã Đạo, khiến người nghe thật khó

chịu, xem ra, hình như là đã phát giác được tung tích của kẻ cướp Đà

Long?



- Hắn chính là sư huynh của muội.



- Đường tỷ tỷ có mấy vị sư huynh?



- Hai vị.



- Người vừa rồi ở bên giếng uyên ương nói chuyện với tỷ tỷ là...



- Nhị sư huynh của muội, tên gọi là Khưu Tuấn Nhân.



- Như vậy có phải người cướp Đà Long đi chính là đại sư huynh hay không!



- Hừ!



Đường Hiểu Văn chau mày tức giận không đáp.



Hoàng y thiếu nữ lúc này mới tỉnh ngộ liền nói:



- Đường tỷ tỷ, muội biết tại sao chàng lại cướp Đà Long.



- Không phải là để thỏa mãn lòng tham của hắn hay sao?



- Không! Chính là vì tỷ tỷ.



- Ta không tin!



Hoàng Y Thiếu Nữ nắm lấy tay Đường Hiểu Văn vừa kéo đi vừa mở miệng nói:



- Chúng ta hãy trở về Ma Cô Trì.



- Tại sao không truy đuổi nữa?



- Nếu như muội đoán không lầm, chàng sau khi lấy được gan Đà Long nhất định sẽ trở lại tìm tỷ tỷ.



Nói xong không để cho Đường Hiểu Văn kịp trả lời vội kéo nàng đi.



Đường Hiểu Văn âm thầm quan sát thân pháp của hoàng y thiếu nữ, không tránh khỏi thán phục!



Chỉ thấy nàng bình thản lướt đi, nhưng tốc độ cực kỳ nhanh nhẹn cảm thấy thân mình như đằng vân giá vũ.



Không bao lâu hai người đã trở về đến Ma Cô Trì, tới nơi họ lập tức định thân, Hoàng Y Thiếu nữ đưa mắt nhìn khắp xung quanh một lượt, không

thấy có hiện tượng gì lạ, quay đầu lại nói với bốn thiếu nữ đi cùng với

mình:



- Các ngươi tạm thời ẩn thân để đợi Tần công tử giá lâm, nhớ đừng để người ngoài vào đây.



Bốn thiếu nữ tuân lệnh, chia nhau đi tìm chỗ ẩn nấp.