Xướng Môn Nữ Hầu

Chương 781 : Thành khẩn cầu hôn (1)

Ngày đăng: 21:29 20/04/20


Mẫn phu nhân rất thích thú biểu hiện của Giang Tiểu Lâu, ôn hòa hỏi thêm vài vấn đề.



Tạ Khang Hà sợ Giang Tiểu Lâu lúng túng, thay nàng trả lời từng cái, nhưng Mẫn phu nhân chỉ nhìn chằm chằm Giang Tiểu Lâu, thỉnh thoảng còn đánh giá nàng, hỏi rất tỉ mỉ như: rốt cuộc phụ mẫu là ai, gia đình ở đâu, trong nhà còn những ai, có tổng cộng mấy cửa hàng, kinh doanh thế nào, vân vân…



Chỗ nào đỡ lời được, Tạ Khang Hà sẽ giúp trả lời, nhìn bề ngoài là không điều tra ra được gì khác thường. Cuối cùng Mẫn phu nhân đã hiểu được sự tình, đại khái là, trước kia Giang Tiểu Lâu là con gái phú thương ở Liêu Châu, gia tài giàu có, sau đó phụ thân rời nhà tới kinh thành làm ăn, mua được không ít cửa hàng. Sau khi phụ thân bất hạnh tạ thế, nàng liền chấm dứt việc kinh doanh ở Liêu Châu, ngàn dặm xa xôi đến kinh thành nhờ vả bằng hữu của phụ thân là Tạ Khang Hà. Câu chuyện bịa hay đến mấy cũng có chỗ hổng, cũng may mục đích của Mẫn phu nhân không phải chỗ này, so với lai lịch của Giang Tiểu Lâu, bà càng lưu ý nhân phẩm và tài hoa của nàng.



Vương Bảo Trân rất tinh tường, nhanh chóng nhận ra gì đó, cái miệng như hoa sen thổi phồng Giang Tiểu Lâu đến tận trời, ngôn ngữ thái độ hết sức ân cần, giống như nếu không phải Giang Tiểu Lâu xuất thân thương hộ, thì có vào cung làm phi tử cũng xứng đáng.



Ánh mắt Tạ Khang Hà lạnh lẽo nhìn nàng một cái, Vương Bảo Trân lập tức im miệng. Tạ Khang Hà ho nhẹ một cái mới nói: “Số yên chi thủy phấn Mẫn phu nhân cần chúng ta sẽ chuẩn bị kỹ, ít ngày nữa sẽ đích thân đưa đến, xin người yên tâm.”



Mẫn phu nhân cười, biết ý tứ của câu này, đứng lên nói: “Như vậy, ta không quấy rầy nữa.” Nói xong, bà sâu sắc nhìn Giang Tiểu Lâu một chút, mỉm cười gật gù, thanh thoát rời đi.



Nhìn bóng lưng bà, Tạ Khang Hà trầm tư, hắn dặn dò mọi người: “Các người ra ngoài đi, ta có việc nói riêng với Tiểu Lâu.”



Vương Bảo Trân biết hôm nay mình tự chủ trương khiến Tạ Khang Hà không vui, cúi mắt xuống ngoan ngoãn theo các tì nữ lui ra.



Tạ Khang Hà hướng về Giang Tiểu Lâu, vẻ mặt nghiêm túc: “Tiểu Lâu, hôm nay con có nhìn ra được gì không?”



Đôi mắt Giang Tiểu Lâu lấp lánh, cười nhạt nói: “Vị Mẫn phu nhân này chưa từng đến cửa hàng con mua đồ, nhưng hôm nay lại rất nhiệt tình đặt mua số lượng lớn, điều này làm con thấy kỳ lạ.”



Tạ Khang Hà do dự chôc lát, rõ ràng muốn nói lại thôi: “Vị Mẫn phu nhân này ngoại trừ thân phận phu nhân Công bộ thượng thư, còn một thân phận khác sợ là con không biết.”



Trên mặt Giang Tiểu Lâu mang theo ý hỏi.



Tạ Khang Hà nói thẳng: “Bà ta thường làm mối giúp các nhà quan to quý nhân, tìm con dâu phù hợp.”



Giang Tiểu Lâu ngạc nhiên, sau đó bật cười: “Đó không phải là chuyện của bà mối sao?”



Tạ Khang Hà khẽ lắc đầu: “Không, nhà quyền quý nhìn trúng con dâu, có lúc không tiện ra mặt, bọn họ sẽ nhờ phu nhân nhà khá giả ra mặt bắt cầu, đồng thời tiến vào gia đình kia, thăm dò phẩm hạnh dung mạo vị tiểu thư đó, để xem việc kết hôn có thỏa đáng hay không. Mẫn phu nhân đột nhiên đến đây, chỉ mặt gọi tên muốn gặp con, ta liền nghi ngờ,lúc nãy từng câu của bà ta đều hỏi lai lịch của con, chỉ sợ là có người nhờ bà ta đến phủ cầu thân.”



Nụ cười Giang Tiểu Lâu nhẹ nhàng, thật ra nàng cũng nghĩ như Tạ Khang Hà, Mẫn phu nhân đến quá đúng lúc, lại quá nhiệt tình, nhưng nàng chỉ nói: “Bá phụ không cần quá lo, Mẫn phu nhân là phu nhân Công bộ thượng thư, có thể mời được bà ấy cũng không phải tầm thường, thân phận của con như vậy sao có thể gả vào nhà quyền quý? Có lẽ Mẫn phu nhân chỉ nhất thời tâm huyết dâng trào, thấy hứng thú với son phấn của con thôi.”
Theo lý mà nói, yêu cầu này của Tả công tử cũng không quá đáng, lời nói của hắn nãy giờ đã chứng minh hắn là người tướng mạo đoan chính, tâm địa thành thật, Tạ Khang Hà nhìn thấy cũng vui mừng, nếu Giang Tiểu Lâu là con ruột của hắn không chừng hắn đã sớm gật đầu. Chỉ là hắn còn ba phần nghi ngờ, muốn quan sát kỹ vị Tả công tử này, nghe vậy liền nói: “Cái này không vội, sau vẫn còn nhiều cơ hội. Theo ta thấy chuyện phải phải hỏi ý Tiểu Lâu trước, nếu con bé không đồng ý, chỉ sợ ta cũng không làm được gì.”



Nghe hắn nói vậy, mặt Tả Hoa càng đỏ: “Dạ, phải, mọi thứ đều nghe theo bá phụ sắp xếp.”



Tả Hoa và Mẫn phu nhân đi rồi, Tạ Khang Hà rơi vào trầm tư.



Vương Bảo Trân tự mình bưng một chén trà đi vào, để trước mặt hắn, ôn nhu cười nói: “Lão gia, việc vui như vậy sao người còn chần chừ?”



Tạ Khang Hà nâng chung trà lên, nhàn nhạt nhìn nàng nói: “Nữ nhân làm sao hiểu được những chuyện phức tạp, chuyện hôm nay… ta có chút không yên lòng, nên không thể tùy tiện nói với Tiểu Lâu.”



Con ngươi Vương Bảo Trân đảo một vòng: “Đó giờ lão gia luôn thấy lo lắng, sợ Giang tiểu thư không tìm được nơi nương tựa, sẽ có lỗi với Giang lão gia, nhưng hôm nay xem ra, vị Tả công tử này muốn nhân tài có nhân tài, muốn gia thế có gia thế, cách ăn nói cũng rất đáng tin, lão gia còn gì để do dự nữa, cẩn thận bỏ qua lần này sẽ không có lần sau.”



Sắc mặt Tạ Khang Hà càng nghiêm nghị: “Nàng thì biết cái gì, nếu ta đã giữ Tiểu Lâu trong nhà, thì phải tìm cho nó nơi tốt nhất, nếu sau này Tiểu Lâu gả cho Liên Thành, thằng bé này lớn lên trước mắt ta, ta rất hiểu tính nó, cho dù nó không thật lòng yêu thích Tiểu Lâu, cho dù kết hôn là vì nghĩa vụ, nó cũng sẽ toàn tâm toàn ý chăm sóc con bé, nhưng đổi lại là người khác thì ta không chắc chắn, dù sao lòng người cũng khó dò. Vị Tả công tử này quả thật rất văn nhã, nhưng bản tính hắn thế nào, nói cho cùng có mấy phần chân thật, đến giờ ta vẫn chưa nhìn thấu.”



Không đợi Vương Bảo Trân mở miệng, Tạ Khang Hà lại nói: “Không chỉ như vậy, hắn còn bị tật chân.”



Vương Bảo Trân bật cười: “Vậy thì đã sao, lão gia, yêu ai yêu cả đường đi, nói một câu khó nghe, dù sao Giang tiểu thư cũng xuất thân thương hộ, mà Đại học sĩ là quan ngũ phẩm, một nhà như vậy chạy đến cầu thân, đã là chuyện tốt rất lớn. Tuy vị công tử này có chút khiếm khuyết, nhưng con người cũng không tệ. Nếu đổi lại hắn cầu thân nữ nhi Tạ gia, chỉ sợ lão gia sẽ vui mừng đồng ý, sao đến Giang tiểu thư lại không được?”



Tạ Khang Hà không đồng ý nói: “Chính vì Tiểu Lâu không phải con gái ruột của ta, mới càng phải cẩn thận. Lỡ có gì sai sót thì ta làm sao nhìn mặt phụ thân nó?”



Vương Bảo Trân mỉm cười: “Nếu lão gia lo lắng thì thử hỏi ý Giang tiểu thư đi.”



Tạ Khang Hà trầm ngâm: “Nhưng mà, trước đó ta có hỏi nó có gặp phải chuyện gì hay người nào đặc biệt không, nó không có phản ứng gì, nói không chừng nó không hề biết có vị Tả công tử này.”



Vương Bảo Trân thăm dò: “Không bằng chúng ta để Tả công tử đến cửa hàng gặp Giang tiểu thư, có nhiều người như vậy cũng không gây ra chuyện gì được, nếu Tiểu Lâu cũng có hảo cảm với hắn, chuyện này coi như thành một nửa.”



Gia đình thương hộ không có quá nhiều quy củ, hơn nữa tình hình Giang Tiểu Lâu đặc thù, nếu nàng không tự quyết định thì Tạ Khang Hà không thể chắc chắn, hắn gật đầu nói: “Tiểu Lâu là đứa nhỏ có chủ kiến, ngày mai nàng sắp xếp một chút, mời Tả công tử đến cửa hàng một chuyến.”



Vương Bảo Trân lập tức vui mừng đáp: “Vâng lão gia, thiếp đi làm ngay.”