Xuyên Không Đến Sở Quốc Làm Thần Y

Chương 31 :

Ngày đăng: 22:39 10/05/20


Sở Khải Phong sốt ruột đứng bên ngoài chờ, liên tục đi qua đi lại, ánh mắt lo lắng.



" Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, đang bình an khoẻ mạnh đột nhiên lại ngã bệnh??"



" Hoàng thượng thứ tội, nô tỳ tắc trách, không chăm sóc tốt cho Quý quân."



Hắn không đáp lại lời tiểu Thúy, chỉ chăm chăm nhìn vào cửa phòng, hắn chỉ muốn lập tức đẩy cửa chạy vào.



" Cạch" một tiếng, cách cửa phòng mở ra, thái y thở dài, ôm lấy hộp gỗ đựng dược cụ.



" Như thế nào rồi?" hắn hỏi.



" Khởi bẩm hoàng thượng... vi thần sức kém tài mọn, không dám nói bừa, thỉnh người hãy mời Tô thái y."



Mọi người đều sững sờ.



" Người đâu, đến gọi Tô Huấn lại cho trẫm."



Sở Khải Phong bước vào phòng, thấy Mộc Thanh đang ngồi dựa lưng vào thành giường, sắc mặt có điểm tái nhợt.



" Thanh nhi, đệ cảm thấy chỗ nào không khoẻ?" hắn ngồi xuống giường, ân cần nắm lấy tay y.



" Ta không sao, huynh đừng lo lắng " Mộc Thanh mỉm cười với hắn, tuy nét mặt kém hồng hào nhưng nụ cười vẫn rất tươi.



" Đệ đừng gạt ta." Sở Khải Phong đưa tay sờ mặt y " Như vậy còn dám nói bản thân không có bệnh."



" Ta thật sự không có bệnh."



Sở Khải Phong đang định mở miệng nói thêm gì đó thì bên ngoài đã có tiếng nói,:" Khởi bẩm hoàng thượng, Tô thái y đã đến."



" Truyền vào." nói xong với người bên ngoài, hắn lại quay sang nhìn y:" Để Tô Huấn bắt mạch cho đệ ta yên tâm hơn."



" Ừm." Mộc Thanh nhẹ nhàng gật đầu.



Sở Khải Phong ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại Tô Huấn và Mộc Thanh. Tô Huấn giúp y bắt mạch, đột nhiên ông bật cười, đưa tay vuốt chòm râu trên cằm.



" Tô thái y, người bắt ra mạch tượng đúng không?"



" Chúc mừng Quý quân, người có tin hỉ." Tô Huấn vẻ mặt rất kinh hỉ nói với y.



Mộc Thanh im lặng một khắc, y hỏi:" Người không cảm thấy rất kỳ quái sao??"



" Vi thần không cảm thấy kỳ quái, chỉ có chút ngạc nhiên. Không thể ngờ nhân sinh Tô Huấn có thể được chứng kiến sự việc thần kỳ này."



Ông bỏ tấm đệm tay vào hộp gỗ, rồi hỏi y:" Quý quân, chẳng hay có phải người đã tìm thấy loại cây thần kia?"



" Người biết về nó sao??"



" Khi còn nhỏ vi thần đã nghe tổ mẫu kể một lần, người nói quả của loại cây đó có thể giúp nam nhân thụ thai. Vốn nghĩ chỉ là truyền thuyết được tổ mẫu kể lại, thật không ngờ điều này thật sự tồn tại."



Mộc Thanh đặt tay lên phần bụng vẫn còn bằng phẳng, hạnh phúc mỉm cười.



" Quý quân người hãy nghỉ ngơi, vi thần ra ngoài báo tin hỉ với Hoàng thượng."



" Khoan đã. Người đừng nói, giúp ta gọi huynh ấy vào, ta có chuyện muốn tự nói."



Tô Huấn cũng không nói nhiều, cung kính không bằng tuân lệnh. Ông ra ngoài, truyền lại lời của Mộc Thanh đến Sở Khải Phong. Thái độ thần thần bí bí của ông càng khiến Sở Khải Phong lo lắng. Hắn một lần nữa lại đi vào phòng.



" Thanh nhi, đệ rốt cuộc là bị chứng bệnh gì, mau nói cùng ta."



Mộc Thanh có chút ngượng ngùng nhìn hắn:" Huynh đóng cửa lại trước đi."


" Ngọc Hân từ nhỏ đã rất thích được làm tỷ tỷ, nó so với các tiểu đệ chỉ lớn hơn một hai tuổi, nhưng rất ra dáng đại tỷ, mỗi ngày đều muốn bồng a bế."



Mộc Thanh mỉm cười, nhìn xuống bụng mình, y đoán, ngày tháng tiếp theo chính là chuẩn bị để hai huynh muội nhà họ, nâng như nâng trứng a.



Mặc dù đã đoán trước được sự tình, nhưng Mộc Thanh vẫn không khỏi sửng sốt trước sự quan tâm thái quá của Sở Ngọc Hân.



Thỉ dụ như: Mộc Thanh bước ra khỏi phòng, muốn đi dạo.



Sở Ngọc Hân:" Đợi một chút đã." nàng nhìn ngó nền sân trong hậu viện, đánh giá qua một hồi, không thấy có mỗi nguy nào mới nói với y:" Hiện tại có thể đi rồi. Hoàng tẩu đang mang trong mình long thai, mỗi bước đi đều phải cẩn thận." lời nói sau nàng nói rất nhỏ, vì nàng đáp ứng Sở Khải Phong sẽ không tiết lộ chuyện này ra ngoài.



Mộc Thanh "..."



Buổi trưa.



Cung nữ đã dọn đồ ăn lên, hôm nay Sở Khải Phong bận chuyện chính sự, khống thể ăn cùng y, liền có Sở Ngọc Hân theo sát bên người.



" Ghế của quý quân quá cứng, mau đem nệm lên đây. " nàng đánh giá chiếc ghế gỗ qua một lượt, lắc đầu không hài lòng.



Tiêu thị từ sáng đến giờ luôn chứng kiến mọi hành động của nàng, hiện tại không nhịn được che miệng cười.



" Mẫu thân." Mộc Thanh bất đắc dĩ nhìn người, y cảm giác bản thân bị đem thành nữ nhi mà đối xử.



" Ngày trước khi ta mang thai con, phụ thân của con cũng khẩn trương y như vậy."



Y thở ra một hơi, định cầm đũa lên ăn thì Sở Ngọc Hân ngăn lại, nàng muốn thử độc.



Nội tâm Mộc Thanh gào thét:" A Phong, huynh mau trở lại đi a."



Trải qua một tháng được chăm sóc như phượng hoàng, Mộc Thanh đã " tròn " lên không ít, phần bụng đã lớn hơn một vòng nhỏ. Y quả thật cảm kích tấm lòng của Sở Ngọc Hân, nhưng mà nàng cứ cẩn thận quá mức như vậy, y có điểm khó chịu.



" Hai*." nằm dựa trên ngực Sở Khải Phong, y thở dài một tiếng.



* Âm thanh của tiếng thở dài.



Sở Khải Phong đang nhẹ nhàng xoa bụng y, mỉm cười hỏi:" Có phải Ngọc Hân lại làm phiền đệ?"



Mộc Thanh ban đầu gật gù, nhưng lại nhanh chóng sửa:" Tuy rằng nàng rất có lòng, nhưng mà..."



" Ngày mai ta sẽ nhắc nó."



" Như vậy được sao, cảm giác như ta đang phụ lòng tốt của nàng."



" Nếu không cứ để nó ngày ngày bám theo đệ, hửm??"



Thân thể y đột nhiên hơi cứng lại, y không nói gì, xem như ngầm đồng ý.



" Thanh nhi, ngày mai là Tiết Thanh Minh, mẫu hậu nói muốn ta và các phi tần cùng người dùng bữa, đệ muốn đi chứ??" hắn hỏi vậy vì gần đây y đã có biểu hiện thai nghén, thường xuyên nôn khan khi thấy đồ tanh.



Mộc Thanh suy nghĩ một hồi:" Vẫn là xin khất mẫu hậu a, kì thai nghén đang tới, e rằng sẽ khiến người lạc hứng."



Sở Khải Phong tùy tiện " ừm ", thoải mái ngửi mùi hương trên tóc y, rồi lui xuống sau gáy, hôn lên một cái, dần dần chuyển đến cổ, cuối cùng ở trên môi y muốn đặt xuống một nụ hôn.



Ngay lúc này...



Mộc Thanh vội một tay ngăn hắn, một tay che miệng, biểu hiện muốn nôn. Sở Khải Phong xanh cả mặt, dìu y ra ngoài. Khi trở vào phòng, hắn sinh khí, nhìn bụng y:" Tiểu tử này có phải chống đối ta hay không, mỗi lần muốn hôn đệ thì lại...". Hắn vừa nói, đồng thời vừa cấp cho y một viên ô mai.



Mộc Thanh yếu ớt mỉm cười. Những tháng ngày này đối với Sở Khải Phong giống như tra tấn tinh thần cực mạnh, đã không được ăn, lại không được hôn. Tiểu tử kia rõ ràng còn chưa chào đời đã tuyên chiến với hắn.



" Đợi khi nó ra đời, ta sẽ hảo hảo giáo huấn nó."



Mộc Thanh bị hắn chọc cho cười lớn, ai mà ngờ được, đường đường Sở vương cao cao tại thượng, hiện tại lại đi ghen với hoàng nhi của chưa chào đời của mình chứ.