Xuyên Không Level 999 (Max Level - Tiên Hiệp Cửu Giới Chúa Tể)
Chương 47 : Phá Thiên xuất hiện
Ngày đăng: 13:51 30/04/20
"Ha..ha.ha, công tử, ngài đến sớm thì tốt rồi"
"Tiểu.. nữ, rất nhớ ngài"
"Công tử biết không, suốt 100 năm qua.. Thanh Tử luôn nhớ lời dặn của công tử, trông coi Tông môn và Dạ Tuyết..."
"Tiểu nữ, đã thống nhất Ngũ Đài Thành giúp công tử"
"Tiểu nữ, đã phát chiêu mộ rất nhiều đệ tử cho tông môn..
"Tiểu nữ...."
Tách..tách..
"..Nhưng, tiểu nữ làm ngài thất vọng rồi, tiểu nữ không bảo vệ được Dạ Tuyết, không bảo vệ được Hồng Hưng Môn..."
"..Hy vọng, nếu có kiếp sau, tiểu nữ nguyện mãi bên cạnh công tử, hầu hạ ngài suốt đời, suốt kiếp..."
Tách.. tách..
Đan Thanh Tử nhìn bàn tay nam tử phía trước đang lau nước mắt trên khuôn mặt mình, nàng gượng cười. Đối với nàng, trước khi chết lại còn được gặp lại công tử, cho dù là ảo ảnh thôi, nàng cũng mãn nguyện. Nàng biết, người Tu tiên một khi vẫn lạc, sẽ mãi mãi không thể luân hồi, nhưng nàng vẫn mong, kiếp sau lại được đoàn tụ cùng Phá Thiên và Dạ Tuyết, sống một đời bình an, không chém giết, không lo âu..
"Đừng khóc, Thanh Tử ngoan, ta đã trở về" - Phá Thiên ôm Đan Thanh Tử vào lòng, trái tim nơi lồng ngực hắn, đau nhói.
Hắn biết suốt 100 năm qua đi, nàng đã chịu không ít cực khổ. Nhưng hắn không ngờ, những gì nàng trải qua, lại khó khăn đến như vậy.
"Công... công tử, là ngài thật sao" - Đan Thanh Tử khuôn mặt sững sờ, hai hàng lệ chảy dài xuống, giọng nói run run không dám tin đây là sự thật.
Giọng nói này, khuôn mặt này, đúng thật là Phá Thiên, là vị công tử trong lòng nàng. Suốt 100 năm qua, cái ngày nàng mong muốn cũng đã đến, nàng cứ ngỡ, đời này, sẽ mãi mãi không được gặp lại Phá Thiên.
Hạnh phúc, mãn nguyện, khoảnh khắc tất cả đau đớn, uất ức suốt bao năm qua đều tiêu tan hết
"Hệ thống: Người chơi có hay không học Võ kỹ ?"
"Tạm thời không học" - Phá Thiên nhàn nhạt đáp, võ kỹ hắn tạm thời hắn không cần, cũng không học làm gì.
"Tu La Giới, chúng ta chưa xong đâu" - Phá Thiên sau khi chứng kiến Vô Diện chết đi, đang câu thông hệ thống trả lời thì bỗng nhiên ngẩng mặt lên, nhìn thẳng lên phía trên bầu trời, nhàn nhạt nói ra một câu
PHỤTTTTT
PHỤTTTTTTTTT
Tại một nơi nào đó bên ngoài Cửu Giới, chính giữa một cung điện to lớn xây dựng bằng Hỏa Thạch. Một đám lão giả lần lượt phun ra một ngụm máu tươi, sau đó vội vàng hủy đi Chiếu kính quan sát. Một trong số đó quỳ xuống, hướng phía trên cung điện, chắp tay nói
"Bẩm Vương Hoàng, hắn phát hiện ra chúng ta"
"Vô Diện cũng đã chết, không đỡ nổi một chưởng của hắn"
"Còn nữa, hắn rất mạnh, chỉ một ánh mắt thôi đã khiến bốn chúng ta trọng thương" - Ba lão giả còn lại ngồi tại chỗ chữa thương, lên tiếng rên rỉ nói
"Hửm, lại có chuyện như vậy sao..."
Từ phía trên cao của tòa cung điện vang lên tiếng nói, có phần khó hiểu
"Được rồi, các ngươi nói rõ một chút" - Bên trong tòa cung điện thu nhỏ phía trên, người đàn ông trung niên đang nằm bắt đầu ngồi dậy, lấy một tấm khăn quấn quanh người, phất tay ra lệnh cho đám nữ tử đang hậu hạ xung quanh giải tán.
"Bẩm Vương Hoàng, ngay khi Vô Diện dụ dỗ được tiểu hồ ly vào trong Âm Dương Kính thì không biết thanh niên kia từ đầu xuất hiện. Sau đó chỉ một chưởng đã đánh tan đi thân thể của Vô Diện, giết chết hắn. Đến cả Nguyên Hồn cũng không kịp đào thoát" - Một lão giả khuôn mặt nhân tộc, nhưng trên đầu có hai cái sừng màu đỏ, vội vàng quỳ xuống run cầm cập nói
"Hửm, giết chết Vô Diện bằng một chưởng sao ? đó là vị Thần Vương nào của Tiên Giới ?" - Người đàn ông trung niên phía trên nghe xong, lông mày nhướng lên một chút rồi hỏi tiếp
"Bẩm Vương Hoàng, ta cũng không biết, chỉ biết hắn được Tông chủ của Hồng Hưng Môn gọi là Phá Thiên"