Xuyên Nhanh: Cảm Hoá Nữ Phụ Ác Độc

Chương 12 : Thế giới thứ nhất (12)

Ngày đăng: 20:34 26/05/20


Edit: Bonie



Beta: Xanh quên mất chương này.



Chủ nhiệm lớp lại nhìn qua mấy nam sinh đứng bên cạnh, cau mày thấm thía dặn dò Tô Cẩn Hồng: "Em cũng phải giúp mấy đứa này nữa, lúc này thì ít chơi bóng lại, bù thời gian đó vào việc học tập, cùng nhau tiến bộ. Được rồi, tôi nói cũng không sai, mau đi qua chỗ thầy dạy toán. Thầy còn chờ tụi em kìa."



Tô Cẩn Hồng với vài người khác gật gật đầu, chuẩn bị đi qua chổ thầy dạy toán đón bão táp.



Thầy dạy toán không màng tình cảm, mắng từng người từ đầu tới đuôi, quá nửa tiết mới xong.



Vài người mặt mày xám tro từ trong phòng thầy dạy toán đi ra.



"Thưa thầy!"



Giáo viên vật lý đang dạy nhìn bọn họ, cau mày không kiên nhẫn khua tay ý bảo bọn họ vào.



Tô Cẩn Hồng mới vừa ngồi vào chỗ, nhìn sườn mặt nghiêm túc của Lâm Miên Miên đang học bài, không khỏi vui mừng. Xem ra lúc mình không có ở đây Lâm Miên Miên cũng nghiêm túc học tập. Nhưng mà nhanh chóng nghĩ đến độ độc ác của Lâm Miên Miên đột nhiên tăng lên 20%......



Tô Cẩn Hồng bắt đầu đau đầu, độ độc ác lúc trước tăng lên còn chưa giảm mà bây giờ thêm 20%, với lại mình một chút kinh nghiệm để xin lỗi con gái cũng không có nữa! Cậu nhìn trộm Lâm Miên Miên. Miệng cô kéo căng ra, mắt không chớp nhìn chằm chằm ví dụ trên bảng, thoạt nhìn vẻ mặt rất nghiêm túc.



Vốn dĩ cảm thấy Lâm Miên Miên nghiêm túc học tập là chuyện tốt, chỉ là... Từ khi cậu vào cửa tới giờ cũng chưa liếc mắt một cái... Tô Cẩn Hồng lấy EQ xì trây của mình mà đảm bảo, Lâm Miên Miên nhất định cực kỳ tức giận.



Thôi quên đi, chờ cô hết giận thì lại xin lỗi vậy. Để Lý Ngọc An hỏi bạn gái của cậu ta một chút, con gái thường thích gì, mua một cái coi như nhận lỗi.



Lâm Miên Miên vốn dĩ rất tức giận, nhìn thấy Tô Cẩn Hồng cũng không để ý tới cô, không hề có bộ dáng muốn mở miệng xin lỗi, đỉnh đầu muốn bốc khói! Cô nỗ lực khắc chế cảm xúc của mình, dồn lực chú ý vào đề bài.
Sáng ngày hôm sau, Tô Cẩn Hồng phát hiện Lâm Miên Miên vẫn như cũ làm lơ cậu, lúc nói chuyện duy nhất với cậu là lúc cô đi ra ngoài đi WC, mặt không cảm xúc nói: "Làm ơn né ra một chút."



Tô Cẩn Hồng xấu hổ sờ sờ cái mũi đứng lên.



Cậu vài lần muốn mở miệng, nhìn bộ dáng hờ hững của Lâm Miên Miên, trong lòng bồn chồn "lộp bộp" vài tiếng, lo Lâm Miên Miên không để ý tới câu xin lỗi thì cậu sẽ rất mất mặt, nghĩ nghĩ lại lùi bước.



Thôi, để mua xong đồ ngọt rồi đi xin lỗi cô vậy. Tô Cẩn Hồng ở trong lòng yên lặng cổ vũ chính mình.



Giữa trưa lúc tan học, Tô Cẩn Hồng hướng Lý Ngọc An hô to: "Giúp tôi mua một phần cơm, tôi đi mua đồ đã."



"Anh đi mua gì vậy?" Lý Ngọc An gân cổ kêu lên. Tô Cẩn Hồng xua xua tay, nhằm phía tiệm bánh ngọt.



Phù, hên là mới tan học, mọi người đều đi ăn cơm nên tiệm bánh ngọt không có ai cả.



Tô Cẩn Hồng tới chổ tiệm bánh ngọt, nhìn quầy đồ ngọt đủ loại khó khăn hỏi "Xin hỏi con gái thường thích ăn loại nào ạ?"



Người bán trả lời lịch sự: "Xin chào, chúng tôi có vị matcha, kem và sầu riêng đều bán khá tốt."



"Được rồi vậy thì lấy ba loại này mỗi cái một phần đóng gói lại, cảm ơn."



Tô Cẩn Hồng dọc đường đi cẩn thận che chở hộp đồ ngọt hộp, sợ bị nam sinh nào không có mắt đụng vào.



Tới phòng học, Tô Cẩn Hồng dán tờ giấy nhắn ở trên hộp đồ ngọt, từng nét bút nghiêm túc viết: Lâm Miên Miên, xin lỗi cậu. ―― Tô Cẩn Hồng.