Xuyên Nhanh: Cảm Hoá Nữ Phụ Ác Độc

Chương 14 : Thế giới thứ nhất (14)

Ngày đăng: 20:34 26/05/20


Edit: Reeu



Beta: Xanh bị điếp lai dí sml.



Dưới cái nhìn chăm chú lại hung dữ của Lâm Miên Miên, giọng Tô Cẩn Hồng càng ngày càng nhỏ, câu cuối cùng gần như không còn nghe thấy gì.



Cuối cùng Tô Cẩn Hồng dứt khoát nằm sấp xuống bàn, vùi đầu vào cánh tay, chỉ có thể nhìn thấy lỗ tai đang đỏ bừng.



Lần đầu tiên Lâm Miên Miên nhìn thấy một nam sinh không tim không phổi, da mặt dày như Tô Cẩn Hồng lại có bộ dạng xấu hổ thẹn thùng, giấu đầu giống như một con đà điểu.



Một nam sinh mà có thể mặt dày đi mua đồ dùng của nữ sinh, quả thật cũng làm khó cậu ta quá rồi!!



Nghĩ vậy, Lâm Miên Miên không khỏi mềm lòng đi vài phần, tha thứ cho cậu ta lần này làm hại cô bị đau bụng kinh. Ngoài ra cũng là tại cô không cẩn thận nên không chú ý ngày, cậu ta đi mua băng vệ sinh quả thật cũng là có ý tốt.



"Kí chủ!! Giá trị độc ác của nữ phụ lại giảm 15%, hiện tại chỉ còn 10%!"



Tô Cẩn Hồng vẫn vùi đầu vào cánh tay như cũ: "Cậu đừng có mà nói chuyện, hãy để cho tôi được yên tĩnh."



Cầu Cầu nhìn kí chủ mình, bộ dạng xấu hổ không dám gặp người, không nhịn được an ủi: "Kí chủ, không việc gì đâu, anh xem anh xấu hổ một chút mà đổi lại được kết quả là giảm 15%, thật đáng giá. Lạc quan lên, anh xấu hổ vài lần nói không chừng liền hoàn thành nhiệm vụ! Nữ phụ sẽ không bao giờ độc ác nữa!"



"..."



Tô Cẩn Hồng rất mệt mỏi, tại sao trên thế giới này lại tồn tại một cái hệ thống ngu xuẩn như vậy?



"... Cậu vẫn nên câm miệng đi..."



Cầu Cầu rất tủi thân nuốt lời nói lại, kí chủ thật là hung ác QAQ



Tan học, Tô Cẩn Hồng hận không thể không ngẩng đầu lên, cứ như vậy làm thời gian vĩnh viễn dừng lại vào giờ phút này.
"Cho nên Miên Miên, em đừng không để ý đến anh được không?"



Lâm Miên Miên nhìn nam sinh mình đã thích rất lâu đang ở trước mặt thành khẩn xin lỗi, hy vọng mình có thể tha thứ cho hắn. Cô thở dài nói: "Anh Nghiêu Bân, em không trách anh nhưng hi vọng sẽ không có lần sau nữa."



Chu Nghiêu Bân nhếch khóe môi tạo ra đường cong tuyệt đẹp, giọng điệu nghiêm túc nói: "Miên Miên, anh đảm bảo sẽ không có lần sau nữa đâu!"



Chút không thoải mái trong kí ức của Lâm Miên Miên nhạt đi một ít. Rõ ràng là cô rất thích nam sinh trước mặt này, tâm tình khổ sở dần dần bị chôn dấu.



"Thật trùng hợp, hôm nay tôi cũng muốn xin lỗi Lâm Miên Miên." Tô Cẩn Hồng nhanh chóng đi chen vào giữa bọn họ, kéo Lâm Miên Miên về phía sau mình rồi khiêu khích nhìn thoáng qua Chu Nghiêu Bân. Cậu dè dặt cúi đầu xin lỗi Lâm Miên Miên: "Lâm Miên Miên, hôm nay tôi cũng muốn xin lỗi cậu. Lần trước tôi không nên mua vị kem cho cậu, tôi đáng lẽ ra nên mua cho cậu vị chocolate."



Nghe vào tai Chu Nghiêu Bân giống như là trào phúng, thằng nhãi này đang cười nhạo mình xin lỗi tay không sao? Khoan đã, bọn họ đã thân thiết tới mức tặng quà rồi ư?



Chu Nghiêu Bân ở trong lòng lại âm thầm ghi hận Tô Cẩn Hồng thêm vài phần.



Lâm Miên Miên mệt mỏi nhìn hai nam sinh trước mắt giống như gà chọi đang trừng mắt nhìn đối phương, không muốn lại xảy ra chuyện ba người xấu hổ ăn cơm giống như lần trước.



Con trai cũng thật là vô vị!



Lâm Miên Miên vốn muốn cùng ăn cơm theo nguyện vọng của Chu Nghiêu Bân nhưng giữa đường lại bị Tô Cẩn Hồng chặn ngang nên cảm thất rất nhạt nhẽo. Cô tức giận hướng về phía hai người họ xua xua tay: "Tôi sẽ đi ăn cùng với đám bạn thân, hai người tự đi ăn với nhau đi."



Nói xong Lâm Miên Miên kéo cánh tay nữ sinh bên cạnh đi thẳng, cũng không hề quay đầu nhìn lại.



Tô Cẩn Hồng và Chu Nghiêu Bân trừng mắt nhìn nhau một cái, một câu cũng không nói, hai người đi về hai hướng khác nhau.



-



Lời tác giả: (không có vở kịch nhỏ nên không làm)