Xuyên Nhanh: Cảm Hoá Nữ Phụ Ác Độc
Chương 32 : Trai thẳng ở thế giới Mary Sue (7)
Ngày đăng: 23:23 07/03/21
Edit: Reeu
Beta: Xanh, TH
“Đúng vậy.”
Hai người rơi vào im lặng, không thể tưởng tượng được chuyện này lại xảy ra.
Tô Cẩn Hồng suy nghĩ một chút rồi quyết định tìm một cách hợp lí để tiết lộ cho Lãnh Đan Thu về phạm vi hoạt động của cái thứ này.
“Đi thôi, trước tiên chúng ta tính xem cách được bao nhiêu.”
Lúc cách nhau khoảng chín tầng, lực kéo trêи tay bắt đầu rõ ràng.
Tô Cẩn Hồng đi xuống dưới, nói với Lãnh Đan Thu một cách nghiêm túc: “Khoảng bán kính ba mươi mét sẽ có cảm giác bị lôi kéo cho nên chúng ta phải duy trì khoảng cách không vượt quá ba mươi mét. Mà buổi sáng chúng ta rõ ràng cách nhau một bức tường nhưng tôi vẫn bị kéo rơi xuống giường, chứng tỏ tường hoặc cái vật hữu hình khác không thể cản được”.
Lãnh Đan Thu trầm mặc gật gật đầu, có chút ngoài ý muốn, nghĩ rằng thoạt nhìn Tô Cẩn Hồng ăn chơi trác táng như vậy mà đầu óc lại rất sáng suốt.
“Đi thôi.”
Lãnh Đan Thu ngạc nhiên mở to mắt, không biết anh có ý gì: “Đi đâu?”
Tô Cẩn Hồng kỳ quái nói: “Đi ngủ, cô xem bây giờ mới năm rưỡi.”
Tô Cẩn Hồng đang muốn xoay người về phòng thì bị Lãnh Đan Thu vội vàng giữ lại, cô sợ hãi hỏi: “Tiết học ban ngày của tôi làm sao bây giờ?”
“Rất quan trọng sao?”
Tô Cẩn Hồng nhún vai, ý bảo nghe theo cô. Anh xách cặp Lãnh Đan Thu và kéo lên trêи.
“Phải chen chúc một lát, để tôi cầm cho.”
Lãnh Đan Thu chần chờ một lát.
“Nghe lời tôi, người nhiều như vậy cô cầm sẽ bất tiện.” Tô Cẩn Hồng nói rất chân thành, lúc này Lãnh Đan Thu mới đưa cặp sách cho anh.
Thật ra vốn dĩ Tô Cẩn Hồng muốn nói: “Cô lùn như vậy, cầm sẽ bất tiện.” Nhớ tới Lâm Miên Miên mỗi lần đều không thích khi bị nói lùn, vì thế lời nói đến bên miệng lại nuốt xuống. Có lẽ các cô gái đều rất quan tâm về chiều cao. Hai thế giới anh đều cao một mét tám mấy, cho nên nhìn các cô gái đều cảm thấy rất nhỏ bé.
Tô Cẩn Hồng lên xe cùng Lãnh Đan Thu, đi về phía trước rất khó khăn. Tô Cẩn Hồng đi trước mở đường, Lãnh Đan Thu thoải mái theo phía sau anh, nhưng đi vẫn rất khó khăn.
Đi đến giữa xe, thật vất vả mới có một khoảng trống, Tô Cẩn Hồng cầm lấy tay vịn, thở phào nhẹ nhõm. Quay đầu lại nhìn Lãnh Đan Thu phát hiện cô đã bị đám người kẹp lấy, tay nắm đã sớm có đầy người, thanh trêи cùng cô lại không với tới, tay vịn thì không bắt được, cả người bị bốn phía đông nghịt chen chúc gần như không thể động đậy.
Anh duỗi cánh tay dài ra nắm lấy bả vai Lãnh Đan Thu, kéo cô đến bên cạnh mình, nhìn tay vịn bên cạnh đã đầy người, rất khó cầm, anh cúi đầu hướng về phía Lãnh Đan Thu bất đắc dĩ nói: “Cô túm vào tôi đi.”
Tuy Tô Cẩn Hồng đã nói như vậy nhưng Lãnh Đan Thu vẫn không dám tùy tiện nắm tay anh, cô chỉ dám nắm một chút vạt áo anh, chân cũng ra sức nỗ lực đứng vững.
Hai phút sau, Tô Cẩn Hồng đột nhiên nhận thấy phía sau truyền đến cảm giác bị đè ép, vốn dĩ khoảng thời gian này thường ngồi siêu xe, cộng thêm xe rất đông làm cho anh càng thêm bực bội, không kiên nhẫn quay đầu lại đang chuẩn bị hỏi Lãnh Đan Thu lại làm sao vậy.
Vừa quay đầu lại thì phát hiện có một gã đang đứng bên cạnh Lãnh Đan Thu, tay trái giấu phía sau cô, người cố ý cọ vào phía bên trái của cô.
Lãnh Đan Thu nhìn thấy Tô Cẩn Hồng quay đầu lại, nhìn anh ý xin giúp đỡ.
Tô Cẩn Hồng nhìn thấy chuyện ấy thì nổi trận lôi đình, anh ghét nhất những người tìm mọi cách giở trò sàm sỡ phụ nữ. Tô Cẩn Hồng bèn dùng sức kéo Lãnh Đan Thu đến trước người mình.
Lãnh Đan Thu đang chật vật thì bị Tô Cẩn Hồng túm đến, còn dẫm lên chân vài người, người bên cạnh đều liếc mắt nhìn.
Tay trái Tô Cẩn Hồng giữ lấy anh ta và hét vào mặt gã đàn ông bỉ ổi: “Giở trò lưu manh à?”
Lúc này, mọi người xung quanh đều nhìn về phía ba người bọn họ. Một cô gái đang nép với lòng một chàng trai, còn gã đàn ông thì trợn mắt nhìn người còn lại, mọi người đều đổ dồn nhìn tên đàn ông đáng khinh kia.