Xuyên Nhanh: Cảm Hoá Nữ Phụ Ác Độc

Chương 41 : Trai thẳng ở thế giới Mary Sue 16

Ngày đăng: 23:23 07/03/21


Edit: Súp Lơ



Beta: Xanh



Tô Cẩn Hồng thấy đùa hơi quá nên quay sang dỗ dành cô. Nhưng không biết vì sao mà lần này Lãnh Đan Thu không thèm để ý tới anh. Anh ngượng ngùng cầm đồ đi tắm, còn không quên nói với Lãnh Đan Thu: “Em đừng vội, tôi tắm xong nhanh thôi.”



Nghe thấy tiếng đóng cửa, Lãnh Đan Thu nhìn cánh cửa đóng chặt mà mím môi cười. Đúng là một kẻ ngốc nghếch, cô có gì để mà gấp chứ.



Trà gừng đường đỏ uống ban nãy giờ bắt đầu có tác dụng, tuy rằng vẫn cảm thấy không thoải mái nhưng vùng bụng dưới ấm áp hẳn lên. Cô nằm ở trêи giường, che bụng, yên lặng chờ.



Tô Cẩn Hồng nhanh chóng ra khỏi phòng tắm, về phòng mình lấy một cái chăn rồi đắp hơn nửa trêи người Lãnh Đan Thu, còn lại phủ lên bụng mình.



“Bụng còn đau không?”



“Không đau.”



“Thế thì ngủ đi.”



Tô Cẩn Hồng vươn tay ôm Lãnh Đan Thu đang quấn trong chăn, tay kia mò mẫm tắt đèn ngủ. Hôm nay Tô Cẩn Hồng phải tham gia buổi tiệc, vô cùng mệt mỏi, gắng gượng tới giờ chỉ vì chăm sóc cho Lãnh Đan Thu mà thôi.



Hiện tại đã thu xếp ổn thỏa cho cô, đầu dính vào gối, cả người bắt đầu mê man. Tô Cẩn Hồng vỗ vỗ Lãnh Đan Thu, hai mắt ʍôиɠ lung: “Ngủ đi, ngày mai còn phải dậy sớm.”



Có lẽ bầu không khí trước mặt thật sự thư thái an nhàn làm người ta mơ hồ xuất hiện cảm giác hạnh phúc. Lãnh Đan Thu không đẩy tay anh ra, thậm chí không tự chủ được muốn nói cho anh biết chuyện xảy ra hôm nay. Lãnh Đan Thu nhìn sườn mặt của Tô Cẩn Hồng mà lâm vào trầm tư, nội tâm do dự. Đang mơ mơ màng màng chuẩn bị ngủ, Tô Cẩn Hồng cảm giác hình như Lãnh Đan Thu đang nhìn anh không chớp mắt.



“Sao vậy?”



“Không có chuyện gì.” Lãnh Đan Thu còn đang suy nghĩ liệu có muốn nói cho Tô Cẩn Hồng không, dù sao… Tuy hiện tại hai người có vẻ như vô cùng thân thiết nhưng lại cảm giác không thực tế mơ hồ khiến cô do dự.



Tô Cẩn Hồng vừa nghe đến câu “Không có chuyện gì.” thì cảm giác buồn ngủ cũng giảm đi một chút, đầu óc tỉnh táo nhanh chóng. Trong kí ức của anh, phụ nữ nói không có gì thì chắc chắn là có gì! Hơn nữa việc này còn không nhỏ!



Vì vậy anh hơi che mắt Lãnh Đan Thu, mở đèn rồi ngồi dậy nhìn thẳng vào mắt cô: “Rốt cuộc có gì vậy?”







Hiệu trưởng vừa nhìn thấy Tô Cẩn Hồng đến thì nhiệt tình đứng dậy bắt tay: “Ha ha ha Hồng, cháu đã tới rồi.”



“Cháu chào bác Lâm! Lần này cháu đến là muốn đến phòng theo dõi xem lại camera một chút, hôm trước cháu đã nói qua điện thoại với bác.”



Hiệu trưởng gật đầu: “Bác sẽ gọi quản lý mang hai đứa đi xem, hiện tại bác có chút việc cần xử lí.”



Tô Cẩn Hồng khách sáo gật đầu: “Vâng ạ, bọn cháu không làm phiền bác nữa.”



Quản lý dẫn bọn họ đến phòng an ninh, xem video ghi lại buổi chiều ngày hôm qua.



Nhận ra bóng dáng quen thuộc đi qua bàn của bọn cô vào lúc đó, quả thực Lãnh Đan Thu không thể tin nổi.



Tại sao lại là… Hoàng Lị Lị???







Lời tác giả: Gợi ý chút, Hoàng Lị Lị là trắng biến đen hay xám biến đen? Dù là gì thì cũng đen thui hết.



Có một cuộc đối thoại tham khảo để chia sẻ cho mọi người:



Hôm nay, tôi và một người bạn du lịch vài tỉnh nói chuyện một chút, hơi mắc cười.



Tôi: Đến đâu rồi?



Người bạn: Vừa đi qua Tứ Xuyên, Quý Châu, giờ đang Shangri-La.



Tôi: Có chuyện gì gây ấn tượng không?



Người đó suy nghĩ một lát, sau vài phút thì trung thực trả lời: khó quên nhất là mỗi ngày đều phải nhịn tiểu trêи cao tốc.



Tôi: ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha.



Người bạn đó mày ủ mặt ê.jpg



Câu trả lời này rất chân thật, phần lớn mọi người ai cũng từng trải qua ha ha ha.