Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1002 : Bá chủ hồng hoang (30)

Ngày đăng: 01:37 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Nguyên Ninh xác thực khá lợi hại, trong khoảng thời gian ngắn, đã thuyết phục được không ít Hung thú có danh tiếng trong Hồng Hoang gia nhập.



Nhưng bên phía Thần thú thì đều không có động tĩnh gì.



Dù sao thiết lập của Thần thú là yêu thích hòa bình, không thể phá thiết lập.



Cho nên dù Nguyên Ninh lấy mục tiêu diệt trừ Đồ Yếm làm đầu, thì Thần thú đều đứng ở thế trận quan sát.



Nhưng Nguyên Ninh rõ ràng không cho những Thần thú này thời gian quan sát, đã bắt đầu khởi xướng chiến tranh.



Bắt đầu từ phương nam, những con thú không nguyện ý gia nhập, hết thảy đều bị diệt trừ.



Trong lúc nhất thời phương nam cả ngày đều là chém giết, máu chảy thành sông.



Loại thú yếu ớt, vội chạy đến nơi khác trốn.



Chiến tranh trong Hồng Hoang không phải là không có.



Nhưng nhiều nhất là giữa chủng tộc với chủng tộc.



Rất ít khi lên cao đến loại quy mô cỡ này.



Các Thần thú đều ngồi không yên nữa.



Nếu cứ để Nguyên Ninh tiếp tục như thế, phương nam chẳng mấy chốc sẽ trở thành đại bản doanh của bọn họ.



Thế là bắt đầu có Thần thú dẫn đầu đội ngũ, triển khai phản kích chống cự.



Phương nam đánh nhau kịch liệt, Sơ Tranh vẫn cứ trải qua cuộc sống chậm rãi như cũ.



Ngẫu nhiên đi tới chợ phiên phá sản tiêu Long tinh.



Long tinh nhiều, thú trên chợ phiên đều sợ Long tộc đột nhiên chạy tới gây phiền phức.



Nhưng đây không phải trọng điểm.



Trọng điểm là nguyên nhân phương nam đánh nhau, là bởi vì Đồ Yếm, tên công địch của Hồng Hoang này.



Nhưng mà Đồ Yếm...



Ở bên cạnh Sơ Tranh aaa!



Bên ngoài vì ngươi mà đánh nhau, ngươi lại ở đây nhàn nhã sống qua ngày, như này là như nào!



-



Thôn Tượng đến vào chạng vạng tối của một ngày nào đó.



Sơ Tranh đang đè Đồ Yếm trên đồng cỏ hôn, ánh tịch dương treo trên hư không, ánh sáng màu cam bao phủ trên thân hai người, rất gần mập mờ triền miên.



Thôn Tượng đột nhiên xuất hiện, sợ đến mặt mũi trắng bệch, sau đó lại đỏ bừng.



"Đại đại đại đại... Đại vương thật xin lỗi, ta không nhìn thấy bất cứ thứ gì."



Thôn Tượng che mắt.



Sơ Tranh cũng không đứng dậy, chỉ ngẩng đầu nhìn hắn: "Chuyện gì?"




"Không phải ta đã nói muốn bắt hắn sao." Nói bắt liền bắt, quyết không nuốt lời!



"..."



Đồ Yếm nghẹn lời, không biết nên nói cái gì.



Lúc này Nguyên Ninh bị trói gô thành một tư thế quỷ dị, trên mặt xanh xanh tím tím, đã sắp không biệt ra được màu da ban đầu.



Đôi mắt y trợn thật lớn, bên trong toàn là tơ máu, chứa đầy oán độc và phẫn nộ.



Miệng bị bịt, không nói ra lời được.



Nguyên Ninh nhớ tới khi nữ nhân này xuất hiện...



Cô cứ như vậy lặng yên không tiếng động xuất hiện trước mặt y, không làm kinh động bất cứ con thú nào.



Mà mình dưới tay cô, vẫn không có chút lực trở tay nào.



Không chỉ như thế, cô còn làm thịt hết mấy con Hung thú y mượn sức kia.



Ấy là y vất vả lắm mới thuyết phục được, rồi tạo dựng nên đội ngũ, cô lại trực tiếp làm thịt con đầu đàn, không cần nghĩ cũng biết, nhánh đội ngũ này chẳng mấy chốc sẽ tan rã.



Quần long vô thủ, chính là một đám ô hợp.



-



Nguyên Ninh bị trói, do Thôn Tượng trông coi.



Lại là tên này.



Thôn Tượng tận tụy nhìn chằm chằm Nguyên Ninh, loại nhìn mà không thèm chuyển mắt luôn ấy.



Thôn Tượng nghe thấy tiếng bước chân, quay đầu đi xem, Đồ Yếm đang đi sang bên này: "Ngươi qua bên kia trước đi."



Thôn Tượng hơi chần chờ, nghe lời rời đi.



Đồ Yếm gỡ thứ buộc miệng Nguyên Ninh xuống.



Nguyên Ninh phi một cái, con mắt sung huyết, giống như ác ma trong địa ngục, gắt gao nhìn hắn chằm chằm.



"Ngươi cho là bắt được ta, chuyện này liền xong à? Ta cho ngươi biết, Đồ Yếm, chưa xong đâu!"



Giọng nói của Nguyên Ninh giống như tiếng xé gió, giày vò lỗ tai người ta.



"Lần trước ngươi chạy được, là vận khí ngươi tốt, lần này ngươi không có vận khí tốt như vậy nữa đâu."



"Ha ha ha... Khụ khụ..." Nguyên Ninh cười đến thở không thông, ho khan đến mấy lần, khóe miệng kéo ra một độ cong quỷ dị: "Đồ Yếm ngươi cho rằng chú trên người ngươi đã giải sao? Nếu ta chết, thì ngươi cũng phải chết, ngươi phải chôn cùng với ta! Ha ha ha ha..."



Trong nháy mắt kia Đồ Yếm cảm thấy tứ chi lạnh buốt.



***



Lâu lâu ngoi lên không lại bị lãng quên:>



Hiện tại ta vẫn đang chơi trong lo sợ, 1 ngày nữa hết tuần mà báo cáo mới làm được 3 trang thì phải nàm thao:<



Vừa lười vừa rầu =)))



Mới nghỉ làm truyện mấy ngày mà giờ làm lại ngượng ngượng tay thế nào í:>>>