Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1059 : Tinh tế chỉ nam (9)

Ngày đăng: 01:37 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh cầm lấy RN6 quan sát, chất lỏng hiện lên màu lam, khi lưu động giống như thủy ngân, có chút chậm chạp.



Sơ Tranh ném đồ vật vào không gian, đứng dậy rời đi.



Cô kéo cửa phòng bao ra ra ngoài, âm thanh trên hành lang trong nháy mắt truyền đến.



"Đây không phải là giáo sư Ngụy và giáo sư Uông của học viện Đế Quốc chúng ta sao? Thật sự là hiếm khi nhìn thấy hai người ở đây, không bằng tìm một chỗ ôn chuyện đi?" Một tiếng này mang theo vẻ trào phúng.



Mà nguyên nhân Sơ Tranh dừng lại là bởi vì học viện Đế Quốc.



Học viện Đế Quốc thân là học phủ cao nhất, gây thù hằn kỳ thật cũng rất nhiều.



"Ai có chuyện cũ gì với mấy người mà ôn."



"Giáo sư Ngụy nói này lời không ổn nha, không lâu sau trên cuộc thi đấu cơ giáp, chúng ta còn phải gặp mặt đấy."



"..."



Thi đấu cơ giáp...



Mặc dù giáo sư Ngụy đau lòng cho cơ giáp, nhưng anh ta cảm thấy mỗi học viện đều sẽ có một thế yếu riêng, học viện Đế Quốc chỉ đúng lúc yếu về hệ Cơ Giáp mà thôi.



"Xem tôi này, quên mất năm ngoái, học viện Đế Quốc lại là hạng chót, ai, anh nói xem, các anh là học phủ cao nhất đế quốc, sao hệ Cơ Giáp lại yếu thế chứ?" Người nói chuyện đem mấy chữ học phủ cao nhất đế quốc cường điệu lên, rõ ràng là trào phúng.



"Sơ Tranh tiểu thư, may mà ngài còn chưa đi."



Người của hội đấu giá vội vàng tới.



Giáo sư Ngụy nghe thấy được, nhưng không nghe rõ lắm.



Anh ta quay đầu nhìn sang bên kia, chỉ thấy một cô gái đứng ở bên đó, tuổi tác không lớn lắm, nhìn như còn chưa trưởng thành, nhưng một thân thanh lãnh tự phụ, hơi hơi nghiêng mặt, chỉ lộ ra một bên mặt thật đẹp.



Giáo sư Ngụy vừa muốn đi qua, lại bị người gây chuyện ngăn lại.



Chờ anh ta đối phó được với những người này, thì người bên kia đã sớm không còn bóng dáng.



-



Sơ Tranh nhìn người trước mặt, Ân nhị thiếu.



Ân gia mấy đời ưu tú, không phải nhậm chức trong quân đội thì chính là làm đại lão của thương trường.



Nhưng Ân nhị thiếu rõ ràng không có ý định kế thừa những phẩm đức tốt đẹp này, chỉ muốn làm một tên ăn chơi trác táng.



"Cô gái, còn trẻ như vậy à?" Ánh mắt Ân nhị thiếu có chút tùy ý dò xét cô, nhưng không có nhiều ác ý, càng giống như hiếu kì nhiều hơn.



Đây chính là nhà giàu mới nổi mà trong vòng tròn truyền ra.



Không nghĩ tới lại là một cô gái, còn rất trẻ.



Không!



Chuẩn xác mà nói, đây không phải trẻ tuổi.
"Không có họ." Sơ Tranh lạnh mặt: "Có chuyện gì không?"



"Không, không có việc gì, chỉ cảm thấy cô khá quen mặt, giống một cố nhân."



Sơ Tranh không lên tiếng.



Tạ Uyển Uyển và cô dáng dấp không giống, trong kịch bản cũng không biết tại sao cô ta được nhận về.



Chẳng lẽ chỉ vì thân phận chip?



Cũng không điều tra những thứ khác sao?



BUG!!



Sơ Tranh cũng không muốn về Văn gia, cô sẽ không chủ động nói, đương nhiên nếu như Văn gia tìm tới cửa, cô cũng sẽ không phủ nhận.



Sơ Tranh lãnh lãnh đạm đạm: "Ồ."



Tràng diện có chút xấu hổ.



Văn Thanh còn muốn hỏi gì đó, nhưng người phía sau tiến lên thúc giục, dường như đã chậm trễ thời gian.



Chờ anh ta nghe xong, Sơ Tranh đã đi ra khỏi cửa xoay, biến mất ở trong màn đêm.



-



Sơ Tranh trở lại chỗ ở, đây là một tòa chung cư, kiểu cách cổ xưa, không tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật như bên ngoài.



Gian phòng không tính là lớn, khu này rất ít người sống.



Chỉ có mấy hộ gia đình, bởi vì số tầng không cao, Tiểu Cửu chạy ở phía trước, cô ấy vừa chạy lên, lại vội chạy xuống, khuôn mặt nhỏ trắng bệch: "Cô, cô chủ, người chết."



Sơ Tranh: "???"



Sơ Tranh kéo Tiểu Cửu ra, đi lên lầu nhìn, mùi máu tươi chậm rãi truyền tới.



Sơ Tranh nhìn thấy trên hành lang có một cỗ thi thể nằm, trên mặt đất còn có máu.



Nhưng trừ cái này, thì toàn bộ hành lang vô cùng yên tĩnh, cũng không có vật gì kỳ quái.



Sơ Tranh tiến lên dò xét hơi thở một chút, xác định là chết rồi.



Tiểu Cửu từng thấy người chết, thật ra cũng không hoảng lắm: "Cô chủ, làm sao bây giờ đây?"



Sơ Tranh quyết định thật nhanh: "Làm như không nhìn thấy."



"Không... Không báo cảnh sát sao?"



Báo cảnh sát?



Báo cảnh sát cái gì!



Người này lại không phải ta giết!



Sơ Tranh mở cửa, đẩy Tiểu Cửu vào, rầm một tiếng đóng cửa lại.