Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1062 : Tinh tế chỉ nam (12)

Ngày đăng: 01:37 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Giáo sư Ngụy đưa Sơ Tranh và Tiểu Cửu đến khu ký túc xá: "Đây là ký túc xá của các em, đồ vật còn lại, sáng mai sẽ có người đưa tới cho các em, nếu như các em có chuyện gì, có thể trực tiếp tới tìm tôi."



Tiểu Cửu liên tục nói cám ơn.



Giáo sư Ngụy lại căn dặn bọn họ vài câu, lúc này mới rời khỏi.



Cửa phòng đóng lại, Sơ Tranh quan sát ký túc xá.



Hai phòng ngủ một phòng khách, có nhà vệ sinh, trong phòng khách bày biện hai cái máy.



"Đây là gì?" Mặt mũi Tiểu Cửu tràn đầy tò mò.



Sơ Tranh nói nôm na dễ hiểu: "Chơi game."



Tuy nói là chơi game, nhưng thứ đồ chơi này, kỳ thật cũng là rèn luyện học sinh.



Trường học này của bọn họ không phải trường quân sự, mỗi một hệ đều có.



Nếu như là học viện quân sự, thì cái này sẽ rất quan trọng, bởi vì về sau bọn họ phải ra chiến trường, mà cái này hoàn toàn là căn cứ vào chiến trường mà mô phỏng ra.



Tiểu Cửu thật sự cảm thấy hứng thú, hỏi Sơ Tranh dùng như thế nào, lập tức tiến vào.



Sơ Tranh chọn gian phòng, đóng cửa lại, điều động tinh ra võng, tìm kiếm tên Cảnh Lan.



# Quyết sách sai lầm của Cảnh Lan tạo thành tổn thất trọng đại, toà án quân sự chịu trách nhiệm thẩm tra #



# Tinh thần lực của Cảnh Lan hoàn toàn mất hết #



# Cảnh gia đá Cảnh Lan ra khỏi Cảnh gia #



# Cảnh Lan trở về chiến trường vô vọng không gượng dậy nổi #



# Cảnh Lan mua say #



Cảnh Lan từ nhỏ đã là thiên chi kiêu tử, tinh thần lực cấp SS.



Trong đế quốc, tinh thần lực cấp SS có thể đếm được trên đầu ngón tay.



Cảnh Lan từ nhỏ đã được người ta xem trọng, giống như đã trông thấy hắn sau này đi đến đỉnh cao, trở thành truyền kỳ.



Nhưng mà ba năm trước, Cảnh Lan lên chiến trường, không để ý người bên cạnh thuyết phục, làm ra một quyết định sai lầm, dẫn đến cuộc chiến đấu kia, tử thương vô số.



Tinh thần lực của Cảnh Lan cũng bị hao tổn trong cuộc chiến kia, không cách nào chữa trị.



Mà Cảnh Lan là người đưa ra quyết sách, bị toà án quân sự thẩm vấn và phán quyết. Khuyết điểm trọng đại như thế, bị tước đoạt quân tịch, cũng không còn cách nào trở lại chiến trường nữa.




Tạ Uyển Uyển trông thấy Sơ Tranh, cả người đều đần độn.



Cô... cô tại sao lại ở chỗ này?



"Uyển Uyển cậu biết à?" Có người hỏi.



"Không... Không biết." Tạ Uyển Uyển không dám nhìn Sơ Tranh, sắc mặt có chút tái nhợt: "Thân thể tớ không thoải mái, về trước đây."



"Uyển Uyển?"



Tạ Uyển Uyển đi rất nhanh, mọi người có chút không rõ ràng lắm.



Tận đến khi Tạ Uyển Uyển trở lại ký túc xá, mới trùng điệp thở phào.



Tại sao cô lại ở chỗ này chứ?



Lúc ấy cô ta cướp đi thân phận chip của cô, chỉ là muốn tiếp tục sống, nhưng cô ta không nghĩ tới, cái thân phận chip này lại có cập bậc cao như vậy, lại là phát ra từ chủ tinh.



Mà gần đây cô ta sai người tra xét, thân phận chip này không giống, có ký hiệu đặc biệt, loại ký hiệu này, chỉ phát cho người của các đại gia tộc.



Tạ Uyển Uyển bị cái ngạc nhiên này nện đến chóng mặt, đang chuẩn bị bắt đầu tra xem là nhà ai phát, nói không chừng cô ta có thể dựa vào thân phận chip này, vượt qua thời gian tốt hơn.



Thật sự không nghĩ đến...



Cô ta còn chưa tra được, thì chủ nhân chân chính của thân phận chip này đã xuất hiện.



Trong lòng bàn tay Tạ Uyển Uyển tất cả đều là mồ hôi lạnh.



Sợ hãi, chột dạ, không cam lòng, oán hận...



Vì sao cô còn xuất hiện.



Vì sao...



-



Một bên khác.



Trên hành lang, mấy người động thủ với Tiểu Cửu lúc này đều nằm dưới đất.



Người vây xem thì đứng xa xa, sợ dẫn lửa lên người mình.



Mà kẻ đầu têu mặt không cảm xúc đứng tại chỗ, từ trên cao nhìn xuống mấy người nằm rên rỉ dưới đất, quay đầu hỏi Tiểu Cửu: "Ai ném rơi đồ?"



Tiểu Cửu dán tường, nuốt một ngụm nước bọt, chỉ vào một người: "Cô ta..."



Sơ Tranh đi đến trước mặt người kia.