Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1064 : Tinh tế chỉ nam (14)

Ngày đăng: 01:37 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh và Cảnh Lan đánh nhau một trận như thế, làm Cảnh Lan ngầm thừa nhận Sơ Tranh và Tiểu Cửu tồn tại, cũng không sai bọn họ làm việc nữa.



Giáo sư Ngụy nói với Cảnh Lan chuyện hắn đánh người, Cảnh Lan một mặt "tôi quên rồi, anh nói thế nào thì là thế ấy".



Đám lửa này của Sơ Tranh, ngược lại bị hời hợt cho qua.



Chuyện này cuối cùng chính là không xử phạt, chuyện Cảnh Lan đánh giáo viên kia, cuối cùng không biết xử lý thế nào.



Dù sao trong trường học cũng không truyền ra tin tức gì khó nghe.



Ngay cả mấy người ở ký túc xá kia, bây giờ nhìn thấy cô đều đi vòng qua.



Nếu Sơ Tranh và Tiểu Cửu đã là học sinh, vậy thì phải lên lớp, nhưng Cảnh Lan căn bản không muốn dạy, cả ngày không phải uống rượu, thì chính là ngủ.



Từ sau ngày đó Sơ Tranh và Cảnh Lan chưa hề nói chuyện với nhau, hai người cứ như không nhìn thấy đối phương vậy.



Sơ Tranh quan sát tiêu bản trên kệ, những tiêu bản này hẳn là giả, có chút giống động vật ở trên địa cầu trước thời tinh tế.



"Có hứng thú?"



Thanh âm của người đàn ông từ phía sau vang lên.



Tiếp theo Sơ Tranh liền ngửi thấy một cỗ mùi rượu.



Rượu kia mang theo mùi trái cây, ngọt lịm, mùi rượu cũng không phải rất đậm.



"Bên kia có sách, nếu cô cảm thấy hứng thú thì có thể tự học." Thanh âm của người đàn ông đi xa: "Nhưng đừng hỏi tôi, tôi không hiểu."



Sơ Tranh quay đầu nhìn hắn: "Anh không hiểu thì làm giáo viên làm gì?"



Cảnh Lan chống đỡ mép bàn, ngồi lên.



Hắn rất đúng lý hợp tình nói: "Dù sao cũng không có học sinh."



Sơ Tranh: "..."



Đại đa số thời điểm tính tình của Cảnh Lan đều không quá tốt, luôn luôn mang theo vẻ không kiên nhẫn, giống như sọt thuốc nổ, ai đụng nổ người đó.



Nhưng ngày hôm nay, hắn nhìn qua rất bình thản.



Sơ Tranh cũng là có thể hiểu được Cảnh Lan.



Từ thiên chi kiêu tử, biến thành phế vật, gánh lấy bêu danh, bị thế nhân chỉ trỏ, cho dù là ai thì cũng đều không thể vượt qua đoạn đường gian nan ấy được.



Cảnh Lan trừ tính tình hơi kém, cả ngày uống rượu, cả người vẫn thu thập đến gọn gàng, không lôi tha lôi thôi, đẹp trai đến hết sức rõ ràng.



Sơ Tranh cũng không thấy hắn say quá.




Tạ Uyển Uyển đẩy bọn họ một chút: "Đến chúng ta rồi kìa, nhanh lên đi."



Mọi người lập tức ngừng câu chuyện, đi lên Phi hành khí.



Tạ Uyển Uyển nhìn sang bên kia một chút, có người từ đằng xa chạy tới, nói với bọn họ cái gì đó, rồi dẫn bọn họ đi sang bên cạnh.



Người đằng sau đi lên, Tạ Uyển Uyển nhìn liếc qua một chút, chỉ nhìn thấy bên kia có vài cái Phi hành khí ngừng lại, những Phi hành khí đó là của giáo sư và giáo viên trong trường học dùng, không giống với những Phi hành khí này của bọn họ.



-



Giáo sư Ngụy sắp xếp cho Sơ Tranh và Tiểu Cửu lên Phi hành khí của anh ta.



Cảnh Lan cũng ở đây, đầu che bằng quần áo, sợi tóc màu nâu, từ bên mép chui ra ngoài một chút.



Hai tay ép trước người, tư thế có chút tùy ý.



"Dậy." Giáo sư Ngụy dùng chân đá đá Cảnh Lan: "Làm phiền lão nhân gia ngài, đây là học sinh của ngài, chiếu cố tốt một chút đi!"



Cảnh Lan khẽ động, không lên tiếng.



Giáo sư Ngụy rất đau đầu: "Các em tự tìm chỗ ngồi đi."



Hiệu trưởng nói phải chiếu cố người thật tốt đó.



Giáo sư Ngụy an ủi mình một phen, an bài vị trí cho Sơ Tranh và Tiểu Cửu, ai biết Cảnh Lan bỗng nhiên kéo quần áo xuống, nghiêng đầu, nửa híp mắt nhìn Sơ Tranh: "Ngồi bên trong."



Hắn dịch chuyển chân khỏi, vừa vặn dễ dàng để Sơ Tranh đi qua.



Giáo sư Ngụy không biết Cảnh Lan lại phát bệnh thần kinh gì.



Sơ Tranh chỉ quét mắt nhìn hắn một chút, bình tĩnh nghiêng người đi vào, ngồi ở bên trong.



Giáo sư Ngụy muốn nói gì đó, nhưng ngẫm lại lại thôi vậy, bảo Tiểu Cửu ngồi xuống.



"Thân làm thầy giáo, anh không nên thông báo cho tôi biết hôm nay huấn luyện quân sự sao?"



"Tôi không thông báo sao?"



"Thông báo sao?" Trong mộng chắc?!



"Ồ, tôi quên mất."



"..."



Cảnh Lan kéo quần áo về, ngủ tiếp.



Phi hành khí rất nhanh khởi động, bên chỗ Sơ Tranh là trong suốt, có thể trông thấy phía dưới.



Đám học sinh kia vẫn chưa di động.