Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1096 : Tinh tế chỉ nam (xong)

Ngày đăng: 01:37 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Hắn kỳ quái quét mắt nhìn gian phòng một vòng, ngờ vực hỏi: "Em đang làm gì thế?"



Đáy lòng Cảnh Lan kỳ quái, nhưng lại không phát hiện dị thường.



"Em quản những người kia đi, bọn họ luôn luôn cướp đồ." Cảnh Lan cáo trạng với Sơ Tranh.



"Lại không cướp của anh." Sơ Tranh thấy Cảnh Lan đi sang một bên khác, dùng tay xoa xoa đầu gối, Cảnh Lan quay người, cô lập tức buông tay ra, bưng vẻ mặt nghiêm túc: "Muốn cướp thì để bọn họ cướp đi."



Người ta là hải tặc, anh còn không cho người ta có văn hóa truyền thừa à!



Làm người không thể không nói lý lẽ như vậy!



Ta là người tốt!



Cảnh Lan: "..."



Hóa ra là em ở đây làm chỗ dựa à!



Khó trách đám người kia không sợ hãi.



Trên tinh hạm trừ nhóm hải tặc lúc đầu Sơ Tranh bắt tới cho đủ số, còn rất nhiều người đến sau, những người này đều nghe Cảnh Lan.



Nhưng đám hải tặc kia...



Cảnh Lan thật sự rất đau đầu.



Chỉ cần xuống khỏi chiến trường, bọn họ cũng chỉ nghe Sơ Tranh.



Cảnh Lan biết không đùa, cũng không nói chuyện này nữa, dời chủ đề: "Bảo bảo, em thật sự không có ý định trở về chủ tinh à?"



"Không."



"Người của Văn gia đều ở chủ tinh." Những người kia là thân nhân của cô, cô thật sự có thể vứt bỏ sao?



Sơ Tranh liếc nhìn hắn, giọng điệu lãnh đạm giống như cô không phải họ Văn: "Liên quan gì đến em?"



Cảnh Lan ngập ngừng một tiếng: "Bọn họ là thân nhân của em."



Người nhà họ Văn đối xử với cô không tệ, Cảnh Lan cũng có thể cảm nhận được.



Không giống như người nhà của hắn...



Sơ Tranh không rõ ràng cho lắm: "Ừ, liên quan gì đến việc em có trở về hay không?"



"..." Cảnh Lan tiếp tục ngập ngừng: "Vì sao không quay về?"



Sơ Tranh nói rất đương nhiên: "Anh ở đây, em về làm gì?"



"..."



Vành tai Cảnh Lan hơi phiếm hồng, nhịp tim gia tốc.



Cô luôn luôn lạnh lùng như băng, bộ dáng người vật đừng tới gần, nhưng có đôi khi lời nói ra, có thể làm nhịp tim hắn đập như sấm.
Người chơi thổ hào phạm quy!!



Bọn họ không phục!



Nhưng mà không phục cũng vô dụng, lần sau vẫn chiếu theo đó mà đánh, không sai đi đâu được.



Thanh danh của tinh hạm dần dần truyền về chủ tinh, một số người bắt đầu trở thành fan hâm mộ của tinh hạm, mà liên quan tới chủ nhân tinh hạm, vẫn chưa có thông tin nào rõ ràng.



Chỉ là trên tinh võng có tương đối nhiều người nghiêng về Cảnh Lan.



Dù sao cũng có người phân tích qua, thủ pháp tác chiến của chiếc tinh hạm này, tương tự như Cảnh Lan, tên của tinh hạm lại là "Lan".



Bởi vì tinh hạm xuất hiện, mới khiến cho chiến cuộc chuyển biến tốt đẹp, ngôn luận trên tinh võng tốt xấu lẫn lộn.



Có người cảm thấy Cảnh Lan tự tiện rời khỏi chủ tinh, hoàn toàn thuộc về hành vi phi pháp, nhất định phải nghiêm trị.



Cũng có người cảm thấy là bởi vì Cảnh Lan, hiện tại cục diện mới có thể chuyển biến tốt đẹp, coi như hắn lấy công chuộc tội cũng được.



Hai bên cãi nhau túi bụi trên tinh võng.



Nhưng bên trên vẫn không có chỉ thị rõ ràng gì.



Cảnh Lan đứng ở phòng quan sát trong suốt, lúc này tinh hạm an tĩnh dừng ở trong tinh hà, hắn trông thấy chính là một mảnh tinh vực đứng im.



Mặt kính có bóng người tới gần, sau đó Cảnh Lan liền bị người ôm lấy từ phía sau.



Cảnh Lan cười một tiếng, quay người ôm Sơ Tranh vào trong ngực, cùng cô nhìn ra ngân hà bên ngoài.



Cảnh Lan vẫn cảm thấy, tương lai của hắn đã dừng lại.



Hắn vẫn luôn nghĩ, chờ một ngày nào đó hắn không chống đỡ nổi nữa, nếu không phải đi đến một con đường không thấy lối về, thì chính là kết thúc sinh mạng này.



Nhưng mà...



Khi hắn đứng giữa ngã rẽ của hai con đường này, tương lai dừng lại lại bắt đầu chuyển động, chậm rãi hướng về phía trước.



Cảnh Lan không biết người bình thường gặp phải chuyện như vậy, sẽ làm thế nào.



Nhưng hắn không có cách nào cự tuyệt.



Hắn cần cô.



Vì hắn thắp sáng một vùng tăm tối kia.



Cô là ánh sao duy nhất hắn có thể bắt lấy.



*



VỊ DIỆN THỨ 29 HOÀN TẤT!



***



Bởi vì vấn đề sức khỏe, nên mình tạm dừng up truyện mấy ngày nhé.



Gặp lại sau ~