Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1113 : Trường kiếm thiên nhai (17)

Ngày đăng: 01:38 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Trên sổ sách không chỉ có nữ nhân, còn có trẻ em.



Phần lớn tên, chỉ cần hỏi một chút, thì luôn có người từng nghe nói qua, có thể đối chiếu.



Còn một bộ phận không biết, cõ lẽ là đi ngang qua, bị đám người này bắt lại, hạ độc thủ.



Phát hiện vật chứng, lần này tất cả mọi người đều tin tưởng, hòa thượng trên núi Minh Tịnh không sạch sẽ, thôn dân mất đi nữ nhi con trẻ, dưới sự phẫn nộ, phóng hỏa đốt núi Minh Tịnh.



Đại ma đầu Minh Tiện đột nhiên nhận được sự thông cảm của bách tính, dồn dập nói hắn giết rất tốt, vì dân trừ hại.



Người trong giang hồ: "???"



Đây mẹ nó là tẩy trắng rồi à?



-



Hàn Thê Thê cũng bị trận xoay chuyển này làm cho có chút khiếp sợ.



Hàn Thê Thê chạy tới hỏi Sơ Tranh: "Đây không phải là ngươi làm ra chứ?"



"Ta không có bản lĩnh lớn như vậy." Sơ Tranh chậm rãi uống trà, ngữ điệu bình tĩnh không chút chập trùng.



"Mấy ngày nay ngươi bận rộn chuyện gì thế?" Hai người bên cạnh cô đi sớm về trễ, chắc chắn có vấn đề.



Sơ Tranh khí định thần nhàn: "Tìm Minh Tiện."



"..."



Không đúng.



Chắc chắn không đúng!



Nhưng Hàn Thê Thê không có chứng cứ.



Cơ mà việc này nếu thật sự do cô làm, vậy cũng coi như có bản lĩnh, thời gian mấy ngày ngắn ngủi, đã giải quyết xong chuyện này.



"Ngươi nói đám cầm thú kia còn giữ chứng cứ lại, có phải bọn họ đần không?"



"..."



Bọn họ đương nhiên không đần.



Sổ sách là cô tìm người làm, hỏi thăm những nhân khẩu mất tích trong mấy năm gần đây, bất kể có phải là bọn họ làm ra không, dù sao cứ viết lên là được rồi.



Về phần tầng hầm kia... Đó cũng không phải cô làm, vốn đã có rồi.



"Thị nữ" của Hàn Thê Thê trước đó thuật lại chuyện cũ của nàng từng nói, nàng bị nhốt, chùa miếu ban ngày người đến người đi, hương hỏa không ngừng, bọn họ không có khả năng cứ giam giữ người khơi khơi như thế.



Vì tẩy trắng cho thẻ người tốt của ta, thật sự mệt cả tim.
【...】 Ta tin cô mới có quỷ! Ta nhìn điệu bộ này của cô là đi trói người thì có.



Thế là Sơ Tranh cầm nhiệm vụ Vương Giả phát, vừa mở phân giáo, vừa tiến về phủ Minh chủ.



Đợi khi cô đến phủ Minh chủ, cờ xí của Phạm Tiên giáo đã cắm khắp nơi.



Đám người gian hồ: "..."



Bọn họ chưa từng thấy thế lực nào khuếch trương như thế!



Cuồng vọng!



Phách lối!



Quá không để danh môn chính phái bọn họ vào mắt!



Thế là hiệp khách chính nghĩa tiến hành thảo phạt mấy cái phân giáo mới này.



Mà hết lần này tới lần khác Sơ Tranh luôn bắt mấy người đặc biệt lợi hại, ném ở phân giáo trấn bãi, người trong phân giáo còn ỷ có tiền, đặc biệt biết kích động bách tính, dẫn đến lần nào những hiệp khách chính nghĩa này cũng ăn thiệt thòi, bị bách tính đuổi đánh.



Bọn họ có thể đánh tà giáo, nhưng có thể đánh bách tính sao?



Không thể!



Nhưng bách tính nhìn trúng cái gì?



Mẹ nó ai đưa tiền người đó chính là cha.



Tức giận đến bọn hiệp khách chính nghĩa này phun máu ba lần.



Sơ Tranh cũng không biết những việc này, cô đang đứng ở trước phủ Minh chủ, bên cạnh là Hàn Thê Thê cắn cây cỏ, Sơ Tranh cũng không biết nàng muốn đi theo mình làm gì.



Đại khái là bởi vì dung mạo cô đẹp đi.



Hàn Thê Thê đang híp mắt nhìn bảng hiệu phủ Minh chủ, thần sắc không còn vẻ hoạt bát như ngày xưa, không biết đang suy nghĩ gì.



"Đại tiểu thư, ngài về rồi."



Trong phủ Minh chủ có một người ăn mặc như gã sai vặt chạy ra, trực tiếp chạy đến trước mặt Hàn Thê Thê.



Sơ Tranh: "???"



Người này gọi cái gì?



Hàn Thê Thê và Khâu Nhạc Hà có quan hệ gì?



Hai người khác họ mà.



Sơ Tranh quay đầu nhìn Hàn Thê Thê, Hàn Thê Thê nhổ cây cỏ trong miệng ra, thần sắc hơi nhạt: "Ta đã sớm không còn là đại tiểu thư của các ngươi nữa, đừng gọi bậy, minh chủ đại nhân hận không thể đánh chết ta đây này."



Gã sai vặt: "..."