Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1153 : Y kiến khuynh tâm (10)

Ngày đăng: 01:38 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Bác sĩ Úc khô héo cuối cùng không lựa chọn đi toilet.



Úc Giản chịu đựng sự không thoải mái dưới đáy lòng: "Nhà cô ở đâu, tôi đưa cô về."



Sơ Tranh: "Không phải anh phải trực ban à?"



Úc Giản: "..."



Chính mình nói phải chịu trách nhiệm.



Sơ Tranh lại cắm một đao: "Hơn nữa không phải anh nói không quen người khác ngồi xe của anh à?"



Úc Giản quan sát tỉ mỉ Sơ Tranh vài giây, phát hiện biểu cảm của cô rất nghiêm túc, không giống như có ý tứ gì khác.



Cuối cùng không biết là Úc Giản tức giận, hay là không phản bác được, lấy giọng điệu bác sĩ căn dặn bệnh nhân, bảo cô trở về cẩn thận, sau đó liền đi.



Sơ Tranh ngồi một lúc, rời khỏi quán cà phê, cô vừa đi ra khỏi cửa lớn một bước, một thân ảnh liền chặn trước mặt cô.



"Tiểu Sơ!"



Sơ Tranh ngước mắt nhìn lại, chính là bạn trai cũ một thời gian rồi không gặp.



Có lẽ là Hàn Tĩnh không ngủ ngon giấc, trên mắt có quầng thâm, lúc này đang dùng vẻ mặt áy náy và hối hận nhìn cô.



"Tiểu Sơ, em nghe anh nói có được không? Anh gọi điện thoại cho em nhưng em kéo đen anh, cô chú lại không cho anh gặp em..."



"Giữa chúng ta còn chuyện gì để nói?" Sơ Tranh cảm thấy chặn trước cửa tiệm nhà người ta không tốt lắm, chủ yếu là bị người vây xem không tốt lắm, cho nên đại lão đi ra bên ngoài vài bước.



Hàn Tĩnh đi theo cô, giọng điệu lo lắng: "Tiểu Sơ chuyện lúc trước, anh có thể giải thích, em nghe anh giải thích được không?"



Bước chân Sơ Tranh dừng lại, thanh âm lạnh lùng vang lên: "Không phải anh và Mục Khả Khả thật tâm yêu nhau à? Bây giờ hai người có thể quang minh chính đại ở bên nhau, anh nên cảm ơn tôi."



Bây giờ không lo mà ở bên Mục Khả Khả của ngươi đi, còn chạy đến tìm ta làm gì!



Còn muốn kích thích ta một chút sao!



"Không phải, là Mục Khả Khả câu dẫn anh, thật sự không phải là anh tự nguyện." Hàn Tĩnh đột nhiên quăng nồi: "Tiểu Sơ em tin tưởng anh, người anh thích là em, chúng ta ở bên nhau nhiều năm như thế, tình cảm anh đối với em chẳng lẽ em không biết sao?"



Sơ Tranh: "!!!"



A?



Sơ Tranh xém chút cho là mình nghe lầm.



Nhưng sự thật chứng minh cô không nghe lầm.




A a a a!!



Sơ Tranh lăn trên giường một vòng.



Vương bát đản con chó điên này.



Sơ Tranh xem gối đầu thành Vương bát đản ngắt một trận, nhàm chán nằm một hồi, cũng không vội làm nhiệm vụ gì, cô tìm máy tính ra.



-



Sáng sớm hôm sau Sơ Tranh liền đi ra ngoài, đến khách sạn tự lấy bữa sáng, sau đó một đường tản bộ đến bệnh viện.



"Mật tiểu thư!"



Bác sĩ Hầu từ rất xa trông thấy cô, vẫy tay gọi cô.



"Không phải cô mới ra viện sao, tại sao lại tới? Có chỗ nào không thoải mái sao?"



Sơ Tranh: "..."



Ta có chỗ nào không thoải mái mà mi còn vui như thế à!



Bác sĩ bây giờ sao mà lắm chuyện thế chứ!!



Sơ Tranh nhịn một chút, nói: "Tôi tìm bác sĩ Úc."



"Bác sĩ Úc hôm nay nghỉ." Bác sĩ Hầu nói: "Cô không biết sao?"



"..." Ta phải biết sao?



Sơ Tranh lạnh lùng nhét bữa sáng cho anh ta: "Mời anh ăn."



Dường như bác sĩ Hầu nghĩ đến cái gì đó: "Trước đó bữa sáng trên bàn bác sĩ Úc đều là cô đưa à?"



Khi Sơ Tranh xuất viện tặng những thứ kia, bác sĩ Hầu còn tưởng là trùng hợp, không hề nghĩ nhiều, bây giờ nhìn thấy Sơ Tranh tự mình đưa tới, trí thông minh của bác sĩ Hầu đột nhiên online.



Sơ Tranh nhấn thang máy: "Ừ."



Bác sĩ Hầu tuổi đã cao, bát quái cũng không hề kém nhóm y tá nhỏ: "Cô... cô sẽ không coi trọng bác sĩ Úc, muốn theo đuổi hắn chứ?"



Sơ Tranh liếc bác sĩ Hầu một chút: "Không được?"



Chờ chút!



Ta rõ ràng là bảo vệ hắn, theo đuổi cái gì?!



Miệng bác sĩ Hầu mở rộng, dường như bị kinh hãi đến, nửa ngày sau mới nói: "Bác sĩ Úc kia rất khó chơi, theo đuổi hắn chính là hình thức địa ngục đó! Hơn nữa tôi nghe nói... Trong nhà hắn sắp xếp đối tượng hẹn hò cho hắn."