Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1185 : Hắc ám giáng lâm (5)

Ngày đăng: 01:38 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Bà muốn hại chết chúng tôi sao?"



"Mình muốn chết, thì cũng đừng kéo chúng tôi theo, tôi còn chưa muốn chết."



"Làm tôi sợ muốn chết, ô ô ô..."



"Tại sao lại biến thành thế này, rốt cuộc đến bao giờ mới kết thúc, ZF(chính phủ) đi đâu cả rồi?!"



Quần chúng có chút kích động, mắng bác gái xong lại mắng quốc gia, sau đó lại bắt đầu chào hỏi mười tám đời tổ tông của ông trời.



Tâm tình tiêu cực có sức cuốn hút.



Chỉ qua một lát, không ít người cũng bắt đầu khóc mắng, ồn ào, giống như chợ bán thức ăn.



"Yên tĩnh!" Đội trưởng quát lớn một tiếng: "Chúng tôi sẽ không bỏ rơi mọi người, tất cả mọi người phải có lòng tin, xảy ra chuyện như vậy, không ai muốn cả."



Đội trưởng rất nhanh trấn an được đám người này.



Anh ta nhìn về phía bác gái kia: "Vừa rồi bà có bị Zombie cắn không?"



Bác gái lập tức lắc đầu: "Không có, tôi không bị cắn." Còn chủ động vươn tay ra cho mọi người xem.



Đội trưởng quan sát bác gái trên dưới một vòng, không phát hiện trên người bà ta có máu hoặc là dấu vết bị cắn nào, gật gật đầu: "Buổi tối hôm nay ngay nghỉ ngơi ở chỗ này."



Đội trưởng sắp xếp xong chỗ nghỉ ngơi tối nay, đi về phía cửa lớn bên này.



Sơ Tranh ngồi trên đài hình suối phun nước trang trí ở cổng chính, một chân đặt phía trên, một chân khác tùy ý rũ xuống, tư thế lộ ra mấy phần phóng khoáng bá khí của người xã hội đen.



Giang Như Sương đứng bên cạnh, giống như tiểu đệ.



Đội trưởng biết hai cô gái này là người tìm thấy trong khu mua sắm này, không khỏi nhìn thêm vài lần.



Cô gái còn trẻ như vậy, mà trấn định thế này, xác thực hiếm thấy.



"Bà ta bị cắn." Sơ Tranh đột nhiên lên tiếng.



Bước chân của đội trưởng hơi dừng lại.



"Em gái, không nên nói lung tung."



Sơ Tranh: "Tin hay không thì tùy."



Vừa rồi khi bác gái kia đi lên, đi rất nhanh chóng, nhưng vừa rồi bà ta đi rất chậm.



Hơn nữa khi hỏi bà ta có bị cắn hay không, bà ta lo lắng có người nhìn chân mình, theo bản năng giấu một chân ra phía sau.



Bị cắn cũng không phải nói đùa, đội trưởng rất nhanh quay về.



Bên kia vang lên tiếng bác gái kia mắng to.



【 Tiểu tỷ tỷ cô sao thế? 】 Vương Giả run rẩy: 【 Lương tâm đột nhiên trỗi dậy? 】



Sơ Tranh mờ mịt: Ta đây không phải đang trả thù bà ta sao?



【...】 Đây rõ ràng là cứu người mà!



Hai giống loài khác biệt với tam quan không nhất trí, không cách nào trò chuyện với nhau được.



Sơ Tranh nằm xuống.
Cô ấy bỗng nhiên dừng lại.



Phía trước cũng xuất hiện Zombie, có thể là nghe thấy âm thanh, đang lung la lung lay đi từ chỗ rẽ tới.



"Chạy về phía trước."



Thanh âm lãnh đạm bình tĩnh của Sơ Tranh vang lên.



"Tiểu Sơ, Zom... bie." Cánh môi Giang Như Sương phát run.



"Chạy về phía trước." Vẫn là âm điệu kia, đến một chút chập trùng cũng không có.



Giang Như Sương nắm chặt tay lái tay, khẽ cắn môi, chạy về phía trước.



Con Zombie đầu tiên chạy qua.



Đầu đường xuất hiện càng ngày càng nhiều Zombie, Giang Như Sương cảm thấy lúc này mình đi ngược chiều quả thực chính là đang tìm chết.



Nhưng lúc này cô ấy không thể nghĩ gì cả.



Cô ấy chỉ có thể tin tưởng Sơ Tranh, chạy về phía trước... chạy về phía trước...



Tới gần.



Cô ấy trông thấy mức độ mục nát và máu thịt trên mặt Zombie.



Càng gần.



Mùi tanh hôi đập vào mặt.



Dạ dày quay cuồng một trận.



Giang Như Sương nhắm mắt lại, tăng tốc, tiến lên.



Cô ấy cảm thấy mình lúc này rất giống những tiền bối anh dũng hy sinh, tráng sĩ Phong Tiêu Tiêu một đi không trở lại ở niên đại chiến tranh.



Nhưng mà xe máy điện cũng không đụng vào thứ gì.



Giang Như Sương mở mắt ra, vừa vặn trông thấy Zombie xông tới, hóa thành bột phấn, bay lả tả xuống đất.



Xe máy điện lướt qua, Zombie chạy như bay tới, một giây sau liền tan thành bụi phấn.



Tràng diện kia giống như phim khoa học viễn tưởng vậy.



Chấn động.



Chấn động không cách nào hình dung.



Nửa ngày sau, Giang Như Sương run run cuống họng hỏi: "Tiểu Sơ, đây là dị năng gì vậy? Thật lợi hại... Trước đó không phải là lôi điện sao? Sao vừa rồi, tớ không nhìn thấy bất cứ thứ gì?"



"..."



Sơ Tranh không lên tiếng.



Không cách nào trả lời vấn đề này.



Bởi vì cô dùng không phải dị năng.



***



Dạo này mình khá bận, mong mọi người thông cảm!