Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1206 : Hắc ám giáng lâm (26)

Ngày đăng: 01:39 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh ăn đồ ăn xong, đến bên cửa sổ nhìn một chút, từ nơi này có thể trông thấy nơi cô treo Cố Hòa, nơi đó đã không còn ai, có lẽ Cố Hòa đã được người trong đội ngũ tìm thấy.



Sơ Tranh nhìn về nơi hôm qua bọn họ nghỉ ngơi...



"Đám người kia đi rồi." Quý Lâm dựa ở bên cạnh, cắn hộp sữa: "Bây giờ cô định đi đâu?"



"Trở về."



Mục đích của chuyến đi này chủ yếu là cướp ngọc bội.



Đạt được mục đích, đương nhiên là trở về...



Từ từ.



Hình như cô còn nhận một nhiệm vụ nữa.



Cho nên ta vụng trộm đi theo đám người Cố Hòa là được rồi, tại sao phải phí công nhận nhiệm vụ?



"Người kia làm sao bây giờ?"



"Cho Zombie ăn." Sơ Tranh thuận miệng đáp một tiếng.



Quý Lâm không nói được, cũng không nói không được.



Sơ Tranh ngừng lại, không phải hù đến thẻ người tốt rồi chứ? Thẻ người tốt sẽ còn cảm thấy ta là người tốt không?



Nhưng trước đó người này muốn mạng của bọn họ mà... Chẳng lẽ ta còn phải giữ gã lại ăn tết sao?



Quý Lâm uống hết hộp sữa, rất không để ý hình tượng hút sùn sụt mấy lần, xác định hết rồi, mới dùng tư thế siêu lẳng lơ ném hộp sữa vào thùng rác trong nhà: "Bát gia kia, cô không tò mò?"



Có thể khống chế Zombie đấy.



"Tò mò chết sớm."



"Cô sợ chết à?" Quý Lâm giống như nghe thấy chuyện gì đó làm mình hứng thú, trong ánh mắt cũng nhiễm lên ba phần ý cười: "Tôi cho là cô không sợ chết."



Những hành vi trước đó của cô, có cái nào giống như sợ chết đâu?



"Tôi đang nhắc nhở anh." Sơ Tranh lơ đãng nói: "Đừng bị Zombie cắn."



Cô nói xong cũng đi về phía Giang Như Sương bên kia.



Quý Lâm bị mấy chữ "Zombie cắn" làm cho có chút khó chịu, cô xem thường ai đây?



Chờ Quý Lâm ra đi ngoài thì than đen kia đã không thấy đâu nữa, Sơ Tranh đang chậm rãi xuống lầu, trong tay xách theo cái túi xách kia của Giang Như Sương.




Bát gia quan sát Cố Hòa vài lần, dáng dấp Cố Hòa cũng tạm được, nhưng Bát gia hiển nhiên cũng không phải là tục nhân, ngược lại hắn ta còn có chút cao cao tại thượng, lộ ra chút khinh thường và căm ghét.



Lúc này Cố Hòa không có không gian bên người, lại không có dị năng, trong lòng không có lực lượng, đối mặt với ánh mắt Bát gia cũng có vẻ hơi co rúm lại.



Bát gia nhẹ chậc một tiếng: "Cô có tin tức gì?"



Cố Hòa bóp lấy lòng bàn tay: "Tôi chỉ có thể nói cho một mình ngài nghe."



"Tôi không có tâm tình chơi đùa với cô, cô muốn nói thì nói, không muốn nói thì ra ngoài." Bát gia lại không dễ nói chuyện như vậy.



Cố Hòa: "..."



Cố Hòa khẽ cắn môi: "Bên trong thành phố này còn có mấy người, trên người bọn họ có gì đó, có thể ngài sẽ cảm thấy hứng thú."



Khi cái không gian kia bị Sơ Tranh cướp đi, cô ta còn có thể cảm giác được, nhưng về sau cô ta liền không cảm giác được nữa.



Giống như mối liên hệ của cô ta và không gian đã bị chặt đứt.



Lúc đầu cô ta dự định nghĩ biện pháp cướp về, nhưng mà ai biết lại gặp phải những tên điên này, bọn họ căn bản không có ý định để mình sống.



Bát gia nhướn mày: "Ồ? Thứ gì?"



Cố Hòa đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt hiện ra tơ máu, mang theo phẫn hận, cánh môi khô nứt phun ra hai chữ: "Không gian."



-



Trong ngõ nhỏ chật hẹp, mấy chiếc xe vô thanh vô tức ngừng ở chỗ này.



Trong chiếc xe ở giữa kia, Bát gia lau một khẩu súng, Cố Hòa ngồi đối diện, thân thể căng cứng.



"Cô biết nếu cô lừa tôi, sẽ có kết cục gì không?"



"Tôi không lừa ngài." Cố Hòa xiết chặt hai tay, ánh mắt cô ta không ngừng nhìn về phía thứ bị tấm vải che nắng màu đen ngăn trở phía sau, giống như đằng sau có thứ gì đó rất đáng sợ, giọng nói cũng đang phát run: "Khối ngọc bội kia chính là một không gian."



Bát gia gật gật đầu, nhìn ra ngoài ngõ nhỏ, cơ hồ là đồng thời, một chiếc xe chạy như bay mà qua, đằng sau đi theo một chiếc xe tải.



Bát gia vén vải che nắng lên, đằng sau có một chiếc lồng, bên trong lồng nhốt một con Zombie.



Zombie không tính là lớn, không lớn hơn mười tuổi.



Cuộn tròn trong lồng, nó và Zombie khác không giống nhau, trên người mặc dù nát rữa, Zombie hóa, nhưng một con mắt của nó giống với con người, là sáng tỏ.



***



Thời gian này Nhiên Nhiên bận đến mức không có thời gian đi cà khịa dạo luôn 😭



Chắc phải qua hết tuần sau mới rảnh rảnh được, nên là thời gian này, Nhiên lết được đến đâu thì hay đến đó nhé 😭