Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1223 : Trời sinh ca vương (3)

Ngày đăng: 01:39 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Nhưng thoáng qua trên mặt Hoa Hòe liền mang vẻ lo lắng: "Tiểu Mạnh em đang nói gì vậy? Hôm qua anh không tìm được em, em biết anh sốt ruột thế nào không, em là một cô gái, anh rất lo lắng cho em..."



Thằng nhãi này còn hát với ca cái gì, trực tiếp đi đóng phim đi, tượng vàng Oscar có thể đập chết hắn ta.



Sơ Tranh trở tay để màn hình điện thoại lộ ra: "Trước bảy giờ rưỡi, lo lắng cho tôi?"



"..."



Hoa Hòe muốn hỏi rốt cuộc đêm qua đã xảy ra chuyện gì, nhưng Sơ Tranh hoàn toàn không cho hắn ta cơ hội, ở ngay trước mặt hắn ta đóng sập cửa.



Đáy lòng Hoa Hòe trở nên bất ổn.



Có phải cô biết gì rồi không?



-



Hoa Hòe đi ra khỏi cư xá, cau mày, lòng tràn đầy nghi hoặc.



Nhưng vào lúc này, điện thoại của Lương thiếu lại gọi đến.



"Lương thiếu..."



Giọng nói của Lương thiếu hơi khàn: "Người đâu? Bây giờ đã là mấy tiếng sau rồi? Người đâu!!"



Hoa Hòe muốn giải thích: "Lương thiếu, tôi..."



Lương thiếu lại không cho hắn ta cơ hội, cơ hồ là gầm thét nói: "Hoa Hòe, ông đây nói cho mày biết, nếu người phụ nữ kia không tới quỳ xuống xin lỗi ông, thì mày cũng đừng mơ mà tốt hơn!"



Đáy lòng Hoa Hòe trầm xuống.



Vất vả lắm hắn ta mới có được một cơ hội như vậy...



Hoa Hòe khẽ cắn môi: "Lương thiếu ngài yên tâm, ngài cho tôi thêm một chút thời gian."



Cúp điện thoại, bây giờ Hoa Hòe không muốn quản người đại diện của mình bị làm sao nữa, bây giờ hắn ta chỉ muốn nhanh chóng trấn an được Lương thiếu, đừng để chuyện của mình thất bại.



-



Buổi chiều Hoa Hòe lại tới gõ cửa, Sơ Tranh không thèm mở cửa cho hắn ta, hàng xóm sát vách không kiên nhẫn đi ra, tức giận mắng hắn ta một trận, Hoa Hòe chỉ có thể xám xịt rời đi.



Sơ Tranh đang bận tìm studio làm việc, làm sao có thời giờ quan tâm xem Hoa Hòe đang chơi đùa cái gì.




Lý Linh Linh tức giận đến dậm chân.



"Người đại diện này của công ty em đúng là có chút thú vị." Chu Cao Huy như có điều suy nghĩ nhìn bóng lưng Sơ Tranh.



Lý Linh Linh nhíu mày, nũng nịu gọi: "Ông chủ Chu, không phải đã nói muốn tặng xe cho em sao?"



"Tặng tặng tặng." Dường như tâm tình Chu Cao Huy rất tốt.



-



Lý Linh Linh vẫn luôn chú ý tới Sơ Tranh, thấy cô dừng trước một chiếc xe hồi lâu, lập tức lôi kéo Chu Cao Huy qua, Chu Cao Huy cũng muốn nhìn mỹ nữ thêm vài lần, tự nhiên sẽ không từ chối.



Dường như Sơ Tranh dự định mua chiếc xe này.



Chiếc xe này nhìn qua không có đặc biệt gì, đậu trong góc, người xem cũng ít.



Không biết nhân viên tiêu thụ xuất hiện từ đâu ra đang nói gì đó với Sơ Tranh.



"Ông chủ Chu, em cảm thấy chiếc xe này rất đẹp." Lý Linh Linh cũng không nhìn giá cả, trực tiếp kéo tay Chu Cao Huy làm nũng.



Lý Linh Linh cũng không cảm thấy xe này đẹp gì lắm, nhưng cô ta chính là muốn làm Sơ Tranh ngột ngạt.



Đương nhiên trong tiềm thức của cô ta cũng không cảm thấy Sơ Tranh có thể mua được, Mạnh Sơ Tranh và Hoa Hòe lăn lộn chẳng tốt đẹp gì, làm sao có tiền mà mua xe.



"Vậy thì mua." Chu Cao Huy vẫy tay gọi nhân viên tiêu thụ bên cạnh Sơ Tranh qua: "Chiếc xe này, tôi muốn."



"Thật xin lỗi tiên sinh, vị tiểu thư này chọn trước..."



Lý Linh Linh thẳng tắp sống lưng, kiêu căng hỏi người bán: "Cô ta trả tiền chưa?"



Nhân viên tiêu thụ chần chờ: "... Vẫn chưa."



Lý Linh Linh khiêu khích nhìn về phía Sơ Tranh, cố ý đề cao âm lượng: "Nếu chưa, vậy dựa vào cái gì mà chúng tôi không thể mua?"



"Nhưng mà..."



Khi nhân viên tiêu thụ không biết nên làm sao, quản lý nhìn thấy Chu Cao Huy, bước nhanh tới.



"Chu tổng, ngài đến đây lúc nào! Hôm nay nhiều người, thật ngại quá, không thấy được ngài."



Chu Cao Huy hiển nhiên là khách quen của nơi này, quản lý cũng biết hắn ta.



"Chu tổng coi trọng chiếc xe đó à?"