Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1228 : Trời Sinh Ca Vương (8)

Ngày đăng: 01:39 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh đi từ trong tiệc rượu ra, lúc này vẫn chưa tan cuộc, bên ngoài có không ít phóng viên ngồi xổm, Sơ Tranh không đi từ bên kia ra ngoài, tản bộ đến cửa sau rời đi.



Đằng sau chỉ lẻ tẻ có mấy chiếc xe đậu lại, lạnh lạnh lẽo lẽo.



"Mẹ! Ông đây uống chút rượu thì làm sao? Mắc mớ gì tới cô, không cho cô tiền tiêu à?"



Đột nhiên có một tiếng quát lớn vang lên, một gã đàn ông túm lấy một người phụ nữ, thô bạo đi về phía bên này.



"Anh khốn nạn!" Người phụ nữ vừa khóc vừa mắng: "Tôi ở nhà chăm sóc con trai cho anh, chăm sóc cha mẹ anh, anh thì lại ở bên ngoài nuôi những người phụ nữ khác, anh..."



Bốp ——



Người phụ nữ bị gã đàn ông kia tát cho một cái.



"Cô cũng không nhìn xem bộ dáng cô thế nào? Nhìn xem gương mặt này của cô, cô còn có mặt mũi nháo với tôi à, ông đây dùng tiền nuôi cô, cô chăm sóc con trai, chăm sóc cha mẹ thì làm sao?"



Sơ Tranh đứng ở bên cạnh nhìn, dường như không có ý định làm gì.



【 Tểu tỷ tỷ... 】



Biết rồi biết rồi.



Không phải chỉ là làm người tốt thôi à!



Cũng là vì thẻ người tốt!



Làm... Người tốt!



Phù!



Sơ Tranh nâng tay khẽ lật, trong tay nhiều thêm một cây gậy gỗ, cô đi về phía gã đàn ông động thủ đánh người phụ nữ kia, giơ tay chính là một gậy bổ xuống.



Người phụ nữ bị dọa đến phát ra một tiếng kêu sợ hãi ngắn ngủi, hoảng sợ nhìn người hành hung đột nhiên xuất hiện.



Sơ Tranh dùng cây gỗ chống đất: "Không sao."



-



Nửa tiếng sau.



Sơ Tranh sắc mặt nghiêm túc ngồi ngay ngắn ở ban ngành liên quan nào đó, đối diện là hai vị đầy tớ của nhân dân đang tra hỏi cô.



Bên cạnh là người phụ nữ bị kinh sợ, khóc đến lê hoa đái vũ.




Ta nghe hiểu được cái rắm ấy!



Chuyên nghiệp không hiểu nhiều, nhưng có dễ nghe hay không, Sơ Tranh còn có thể phân biệt ra được.



Thịnh Diễm khẩn trương nhìn cô gái đối diện, cô chậm chạp kéo tai nghe xuống: "Tôi cảm thấy không có vấn đề."



Thịnh Diễm đại khái nhìn ra Sơ Tranh cũng không hiểu nhiều lắm, nhưng làm trong ngành này, cũng không phải là mỗi người đều hiểu âm nhạc, bọn họ là thương nhân, nghệ sĩ dẫn dắt ra, chỉ vì kiếm tiền cho mình.



"Anh muốn ký kết với tôi sao?"



Thịnh Diễm bưng lấy ly nước đã lạnh kia, lặp đi lặp lại xoay tròn, cuối cùng nhẹ gật đầu: "Tôi có thể đưa ra yêu cầu không?"



Hắn quan sát thần sắc Sơ Tranh, sợ cô tức giận.



Nhưng mà cô gái đối diện rất bình tĩnh gật đầu: "Ừ."



"Cô có thể ký kết với dàn nhạc không?"



Thịnh Diễm có một dàn nhạc, nhưng bởi vì không có tiền đồ gì, dàn nhạc mặc dù không giải tán, nhưng mọi người đều có những việc khác, ngay từ đầu mọi người còn bớt thời gian tập luyện, nhưng bây giờ đã sớm đường ai nấy đi, chỉ có một mình Thịnh Diễm cố chấp trông coi dàn nhạc, không ngừng tìm kiếm cơ hội.



Đối với Sơ Tranh mà nói, cô quan tâm chỉ có thẻ người tốt.



Nhưng thẻ người tốt đưa ra yêu cầu này, cô có thể nói gì?



"Có thể."



Ánh mắt Thịnh Diễm lập tức sáng lên, giống như trong đêm tối, tất cả ánh đèn đồng thời thắp sáng.



Giọng nói của thiếu niên có chút kích động: "Cảm ơn cô."



Trước kia hắn cũng tìm được mấy người đồng ý ký kết với hắn, nhưng người ta nghe nói muốn ký dàn nhạc, cuối cùng đều cự tuyệt...



Sơ Tranh cảm thấy tiếng cảm ơn này của Thịnh Diễm nói đến hơi sớm.



Khi Thịnh Diễm và Trịnh tiên sinh ký kết, cũng đưa ra yêu cầu ký dàn nhạc.



Nhưng mà cuối cùng Trịnh tiên sinh chỉ ký một mình hắn, chứng minh những người trong dàn nhạc của hắn đều không tới.



"Anh tìm đủ người rồi gọi điện thoại cho tôi, tôi chuẩn bị hợp đồng cho các anh."



Thịnh Diễm liên tục gật đầu, giống như chó con, đặc biệt đáng yêu, mấy sợi tóc màu xanh lam kia cũng lộ vẻ cực kỳ chói mắt.



"Tôi mời cô đi ăn bữa ăn khuya." Thịnh Diễm chủ động nói: "Trước đó đã muốn mời, nhưng tôi không thể mời quá tốt, hi vọng cô đừng ghét bỏ..."



Nói đến phần sau thanh âm của Thịnh Diễm thấp xuống.