Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1231 : Trời Sinh Ca Vương (11)

Ngày đăng: 01:39 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh quay người nhìn tổ ba người đằng sau.



Thịnh Diễm cúi đầu, ánh sáng của hậu trường mạ lên một bên sườn mặt hắn, hình dáng đường cong nhu hòa, lộ ra mấy phần ngoan ngoãn.



Sơ Tranh ngắm nhìn tóc rũ xuống của hắn, đầu ngón tay hơi ngứa, cuối cùng duỗi ma trảo ra xoa nhẹ hai lần, mềm mại lại trơn bóng...



Mềm, mềm mại...



Thịnh Diễm đột nhiên bị sờ đầu, kinh ngạc ngẩng đầu.



Đối đầu với gương mặt nghiêm túc của Sơ Tranh, hắn nhẹ nhàng chớp mắt, đáy mắt trong suốt tràn đầy hoang mang.



Sơ Tranh nghiêm mặt, chững chạc đàng hoàng nói: "Cố lên."



Thịnh Diễm sửng sốt ba giây, từ từ cười lên: "Ừ."



-



Lần tranh tài này, ban giám khảo hết thảy có sáu người, ba người trong đó là đại lão chuyên nghiệp trong vòng, ba người còn lại là ca sĩ đang hot.



Hoa Hòe lên sân trước bọn họ, điểm số còn rất cao, tạm thời xếp hạng thứ ba.



Chờ bọn Thịnh Diễm ra sân, đội ngũ tranh tài đều đã chuẩn bị kết thúc.



Đến đằng sau nếu như không thể xuất ra tác phẩm làm cho hai mắt người ta tỏa sáng, dưới tình huống thẩm mỹ của mọi người đều đã mệt nhọc, thì kỳ thật rất khó đạt được điểm số cao hơn phía trước.



Sơ Tranh khoanh hay tay đứng trong hậu trường nhìn màn hình, ánh đèn sân khấu tập trung trên người thiếu niên, khuôn mặt của hắn hơi mơ hồ, khi ánh đèn tản ra, khuôn mặt thiếu niên đột nhiên rõ ràng.



Thịnh Diễm đứng ở trên sân khấu, hoàn toàn không giống như bộ dáng tiểu bạch thỏ thường ngày của hắn, trên người hắn có rực rỡ, tự tin... Còn có sự yêu quý đối với âm nhạc, làm cả người hắn nhìn qua đều đang phát sáng.



"Có phải hắn bị nhân cách phân liệt không?"



Sơ Tranh hỏi Vương Giả.



【... Cô không thể ngóng trông thẻ người tốt của cô tốt một chút được à? 】



"..."



-



"Hoa Hòe!"
"..." Thịnh Diễm yếu ớt: "Không cảm thấy."



Thịnh Diễm đã nói không cần, Mộ Sinh cũng không cưỡng cầu, bản thân mình lấy một cái tên siêu dài "Mộ Sinh bảo bảo gọi Mộ Mộ".



"Bà chủ, mau follow tôi."



Sơ Tranh tìm ra cái tên đó, điểm follow, Mộ Sinh dường như không có ý định giấu diếm chuyện anh ta kết hôn, tin đầu tiên của Weibo chính là giấy chứng nhận kết hôn và ảnh chụp chung "tay" của một nhà ba người, vô cùng phách lối tuyên bố anh ta là hoa đã có chủ.



Sơ Tranh cũng không nói gì, lại nhấn follow Khúc Giang Tiêu.



Khúc Giang Tiêu đơn giản hơn nhiều, chỉ có cái tên Khúc Giang Tiêu này.



"Của anh?"



"Tôi còn chưa chuẩn bị xong." Thịnh Diễm vẫn đang cúi đầu đăng kí, chờ đăng kí thành công, hắn ngẩng đầu: "Thật..."



Thịnh Diễm nhìn gương mặt gần trong gang tấc, cả kinh ngửa mặt về phía sau, cả người bộp một tiếng rơi xuống đất.



Sơ Tranh: "..."



Ta dọa người như vậy sao?



Tiếng ngã xuống gây nên Mộ Sinh và Khúc Giang Tiêu chú ý: "Tiểu Diễm cậu sao đấy?"



Thịnh Diễm vội vàng hấp tấp đứng lên: "Không, không sao."



Hắn cách Sơ Tranh xa một chút, đưa di động cho cô nhìn, để cô tìm.



Chờ Sơ Tranh nhấn follow xong, Thịnh Diễm mới nhỏ giọng nói: "Cô... cách tôi gần như vậy làm gì?"



"Khoảng cách bình thường." Sơ Tranh ra dấu khoảng cách giữa bọn họ.



Thế này mà gần hả?



Toán học của thẻ người tốt là ai dạy đấy!



"Vừa, vừa rồi..." Hai gò má Thịnh Diễm nóng hổi, ánh mắt quét loạn, nhưng không rơi vào trên người Sơ Tranh.



"Tôi nhìn xem có phải là anh không biết chữ không." Sơ Tranh giơ tay sờ đầu hắn: "Cả nửa ngày cũng chưa chuẩn bị xong."



Thịnh Diễm: "..."



Thịnh Diễm cảm giác đáy lòng bị người giội cho một chậu nước lạnh, hắn thu hồi di động, hơi phồng má, tiếp tục loay hoay ghita của hắn.