Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!
Chương 124 : Ác Linh lui tán (22)
Ngày đăng: 01:28 30/04/20
Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Trong phòng ngủ.
"Thiên sư, ngài nhất định phải giúp con gái tôi lấy cái nghiệt chướng này ra, nó còn chưa gả cho ai mà."
Người phụ nữ chỉ thiếu quỳ xuống mà cầu xin lão thiên sư thôi.
"Diêu phu nhân, xin bà đừng kích động, cái thai quỷ này còn chưa thành hình, nên chuyện này không thành vấn đề gì cả." Lão thiên sư an ủi bà Diêu hai câu.
"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, con gái của tôi thật đáng thương, tại sao nó phải gánh cái tội này." Diêu phu nhân gạt nước mắt, tràn đầy lòng tín nhiệm và cảm kích đối với lão thiên sư.
Lão thiên sư nhìn về phía Diêu Vi vẻ mặt hốt hoảng: "Diêu tiểu thư, cô thật sự không nghĩ ra những chuyện khác sao?"
Diêu Vi cố gắng suy nghĩ: "Tôi... thật sự không nghĩ ra."
Lão thiên sư trầm mặc một lát: "Vậy có thể là bạn trai của Diêu tiểu thư? Hoặc là bạn trai đã qua đời..."
Lúc Hạ Hàn và Sơ Tranh tiến vào, vừa vặn nghe thấy câu nói này.
Bây giờ lão thiên sư đã không nhìn thấy được Sơ Tranh nữa, lão chỉ thấy một mình Hạ Hàn, lão thiên sư khẽ nhíu mày, biểu đạt sự không thích của mình cực kỳ rõ ràng.
Diêu Vi vẫn còn nhớ.
Ở thời đại học, lúc còn là thiếu niên khinh cuồng, cô ta từng kết giao với không ít bạn trai.
Nhưng những người bạn trai này vẫn còn sống tốt.
Hơn nữa bọn họ đều chia tay trong hòa bình, không có bất cứ sự tranh chấp tình cảm gì.
Sau khi tốt nghiệp thì chỉ quen với một người bạn trai.
Nhưng bọn họ đã chia tay được hơn một năm, bây giờ đối phương cũng đã kết hôn sinh con, lúc trước còn từng gặp mặt nhau, cũng không có bất cứ tranh chấp tình cảm nào hết.
Từ đó về sau cô ta không gặp được người nào làm mình động tâm, nên vẫn luôn một mình.
Sơ Tranh nhàn rỗi bay quanh phòng vài vòng.
Ánh mắt rơi vào mấy tấm ảnh treo trong phòng.
Sơ Tranh bay về bên cạnh Hạ Hàn: "Hỏi cô ta xem ở giữa từng treo cái gì."
Chỗ đó đã trống không, nhưng có vết tích đã từng treo ảnh.
Hạ Hàn thấy lão thiên sư đã hỏi xong, nhỏ giọng đưa ra vấn đề của Sơ Tranh.
Lão thiên sư có chút bất mãn với hành vi của Hạ Hàn, nhưng Diêu Vi đã trả lời: "Là ảnh tốt nghiệp của tôi, nhưng đã lâu rồi không nhìn thấy."
Hạ Hàn bảo cô ta nghĩ lại xem, cụ thể không nhìn thấy từ bao giờ.
Lý do của Sơ Tranh cực kỳ hợp lý: "Ngươi nghèo."
Tiền Vương bát đản cho không thể trực tiếp đưa hắn được, ngay cả những phần thưởng cô thu được sau khi hoàn thành nhiệm vụ đó, nếu đưa cho hắn, nhất định hắn cũng không nhận.
Đàn ông luôn có thứ lòng tự trọng này.
Không chọc đến được.
"..."
Hạ Hàn bị đâm một dao vào tim, còn không thể phản bác cái lý do mình nghèo này được.
"Nhưng ta không biết làm thế nào để giúp cô ấy?"
"Có ta đây."
Dưới ánh đèn đường, chỉ có cái bóng lẻ loi trơ trọi của Hạ Hàn.
Giọng nói của cô gái thanh lãnh nhàn nhạt, toàn bộ thế giới, chỉ có một mình hắn có thể nghe thấy.
Đó là một loại cảm giác rất kỳ diệu.
Trong lòng Hạ Hàn hơi chua chát, đột nhiên giơ tay ôm lấy cô, gác cằm trên bờ vai Sơ Tranh: "Tiểu mỹ nhân, cô đối với ta thật tốt."
"Ừ, phải cảm ơn ta thật tốt đấy." Cảm ơn ta trong lòng đi!
"Cả thân và tâm của ta đều là của cô."
Trong đầu Sơ Tranh tưởng tượng ra cảnh tách Hạ Hàn và trái tim hắn ra, thế này cũng quá đẫm máu...
Sơ Tranh chân thành nói: "Ngươi như vậy là rất tốt rồi."
"Mẹ, mẹ ơi, anh trai này đang làm gì thế?" Trên đường, một cô bé được một người phụ nữ dắt tay đang tò mò nhìn Hạ Hàn.
Lúc này Hạ Hàn đang ôm Sơ Tranh, nhưng trong mắt của người bình thường, thì hắn đang dùng tư thế ôm người khác, ôm một đám không khí, nhìn đặc biệt thiểu năng.
"Suỵt, đi nhanh lên." Người phụ nữ giống như đang nhìn thấy tên bệnh thần kinh, cảnh giác kéo cô bé con nhanh chóng rời đi: "Sau này trông thấy những người như vậy phải đi đường vòng có biết không?"
"Tại sao ạ?" Cô bé con tò mò hỏi.
"Bọn họ có bệnh, sẽ làm con bị thương."
"A..." Cô bé con quay đầu nhìn Hạ Hàn, trên khuôn mặt thiên chân vô tà lộ ra chút mờ mịt và tò mò.
Hạ · bệnh tâm thần · Hàn: "..."
Hạ Hàn buông Sơ Tranh ra, hắn chà xát cánh tay, rồi nắm Sơ tay Tranh, kéo lên một nụ cười: "Về nhà thôi."
Sơ Tranh cúi đầu, có chút xuất thần nhìn cánh tay Hạ Hàn đang nắm tay mình.