Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1278 : Hà Thần Ở Trên (24)

Ngày đăng: 01:39 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên 



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



So với tiên cảnh tinh xảo, người đứng trên Tru Tiên Đài ai cũng ngưng trọng nghiêm túc, giống như sắp gặp phải lựa chọn sinh tử gì đó.



Bọn họ đứng ở bên ngoài, không ai nói chuyện.



Nơi xa tiên hạc hót vang một tiếng.



Rốt cuộc, có người đánh vỡ yên lặng, thanh âm khàn khàn hỏi: "Thần giới bên kia có tin tức chưa?"



Trong đám người có người trả lời: "Vẫn chưa có."



Đám người lần nữa yên tĩnh xuống, tiếng tiên hạc ngẫu nhiên hót vang, trở thành âm thanh duy nhất trên thế gian này.



"Đến rồi!! Thần giới truyền tin đến rồi!!" Có người chạy từ phía sau tới: "Thông Thiên Thần Điện đã đưa xuống thành công."



Người trước Tru Tiên Đài, có người thở phào, có người sắc mặt càng thêm nghiêm túc, có người thì lộ ra mấy phần e ngại sợ hãi.



Hình ảnh biến mất, lần nữa khôi phục bộ dáng hoang vu chân thực của Tru Tiên Đài.



Hình ảnh này hẳn là trước khi thông đạo các giới quan bế, Thông Thiên Thần Điện bị buông xuống hạ giới, chỉ là...



Tru Tiên Đài của Tiên giới, sao lại biến thành bộ dạng như vậy?



Ngay khi Sơ Tranh nghi hoặc, hình tượng khẽ chuyển, vẫn là Tru Tiên Đài.



Những người kia vây quanh Tru Tiên Đài, đang rót lực lượng vào trong Tru Tiên Đài.



Hình ảnh bắt đầu lắc lư... Không... Không phải xuất hiện ở lắc lư, mà là toàn bộ Tiên giới đang lắc lư.



Mặt đất vỡ ra khe hở, giống như mạng nhện kéo dài về phương xa.



Nơi xa kiến trúc sụp đổ phân ly, tiên hạc rơi từ không trung xuống, toàn bộ thế giới đều đang sụp đổ.



Người xung quanh Tru Tiên Đài dường như hao hết lực lượng, có người ngã xuống đất, bị lực lượng của Tru Tiên Đài cuốn vào, người bên cạnh muốn kéo, lại không giữ chặt được.



Chỉ có thể trơ mắt nhìn người kia biến mất ở Tru Tiên Đài.



Một người... Hai người...



Càng ngày càng nhiều người, bởi vì chống đỡ không nổi, bị cuốn vào Tru Tiên Đài rồi biến mất.



Biểu cảm trên mặt tất cả mọi người trở nên ngưng trọng trước nay chưa từng có.



Khi trên Tru Tiên Đài chỉ còn lại người cuối cùng, ánh mắt người kia thương xót nhìn về phía hạ giới, cánh môi khẽ mở, nhưng lại chưa kịp nói gì, người đã bị cuốn vào Tru Tiên Đài.



Ầm ầm ——



Bầu trời có thứ gì đó đập xuống, nhập vào những cung điện sụp đổ kia.



Thần giới... đập xuống.
Sơ Tranh cùng Tuyên Ảnh lên bờ trước.



"Người quái dị! Người quái dị!!"



Sơ Tranh vừa mới lên bờ, không biết Cẩm Lý mò từ đâu tới, ồn ào gọi cô.



Sơ Tranh đạp tảng đá xuống, vừa vặn nện vào đầu Cẩm Lý.



Cẩm Lý chìm xuống, choáng trong chốc lát lại nổi lên: "Người quái dị, ngươi quá đáng!"



Sơ Tranh mặt không cảm xúc nhìn nó: "Tại sao ngươi lại ở chỗ này?"



Cẩm Lý nói: "Trước đó Hàn Giang Thành bị chìm, ta liền thừa cơ trốn ra được."



"Bị chìm rồi?" Sơ Tranh nhớ tới con cá chạch kia: "Trải qua bao lâu?"



"Đã hơn hai tháng." Cẩm Lý nói: "Người quái dị, Hà Thần kia tìm ngươi khắp nơi, gần đây ngươi đi đâu?"



"..."



Ta đi Thần giới Tiên giới du lịch ngươi tin không?



Còn mẹ nó mang về chút đặc sản của vùng đất đó!



Sơ Tranh che lấy cánh tay, thiêu đến có chút bực bội, cô chủ động đi qua bên Tuyên Ảnh.



Tuyên Ảnh thấy cô che cánh tay, hơi chần chờ: "Khó chịu?"



"Còn tốt." Sơ Tranh mạnh miệng.



Tuyên Ảnh vươn tay, nắm chặt cổ tay cô, ý lạnh từ trong lòng bàn tay độ lên trên cổ tay Sơ Tranh, chậm rãi kéo dài lên, làm dịu cảm giác thiêu đốt.



"Ngươi nhớ lại chuyện gì khác không?"



"Không."



Tuyên Ảnh chỉ nhớ rõ trái tim mình bị khoét ra, chuyện sau đó, đều không nhớ rõ.



Sơ Tranh nhìn về phía mặt sông ánh sáng vụn vặt lăn tăn: "Thần giới bây giờ xem ra đều hủy diệt, ngươi còn muốn báo thù không?"



Tuyên Ảnh: "..."



Hắn tìm ai báo thù đây?



***



Cuối tuần vui vẻ nhen:3



Sang tuần tui bắt đầu học kỳ mới rồi



﹋o﹋