Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1328 : Thiên kim thật giả (34)

Ngày đăng: 01:40 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Thi toán học chỉ là bài thi nhỏ, cũng không trông coi nghiêm lắm.



Giáo viên ngồi trên chấm bài, căn bản không nhìn bọn họ, người phía dưới chép bài nhau đến phi thường sung sướng.



Sơ Tranh một tay chống trán, một tay khác cầm bút viết chữ, tư thế bá khí không nói ra được.



Tốc độ viết chữ của cô không nhanh, nhưng mỗi bài đều không dừng lại gì.



Viết chữ tuy chậm, nhưng tốc độ hiểu đề nhanh, cho nên trung hòa với nhau, tốc độ làm bài của cô cũng không tính là chậm.



"Tiểu Sơ, điện thoại của cậu cứ rung mãi."



Bạn học Hạ San rốt cuộc không nhịn được nữa, điện thoại của Sơ Tranh rung lên không ngừng, cứ tiếp tục như thế, giáo viên cũng sẽ nghe thấy được.



Sơ Tranh bực bội ném bút, nhìn giáo viên đang chấm bài đến mê muội trên bục giảng một chút, đưa tay mò di động ra, trực tiếp đổi từ chế độ rung sang chế độ im lặng, sau đó ném về.



Hạ San nhìn một loạt thao tác của Sơ Tranh, mờ mịt gãi gãi đầu.



Không nhìn xem ai gọi cho cô sao?



Cứ quấy rối mãi, chắc là có chuyện gì đó quan trọng đúng không?



Sơ Tranh cầm bút tiếp tục viết đề.



Khi cô lật giấy bài thi, bỗng nhiên dừng lại, ánh mắt nhìn vào trong hộc bàn một chút.



Cô đột nhiên để bút xuống, mò điện thoại di động ra, mở khoá ấn mở tin nhắn nhảy ra trên màn hình.



【 Thư Tuyển: Bạn nhỏ, trốn học không? 】



【 Sơ Tranh: Không, kiểm tra. 】



Sơ Tranh đáp xong rồi ném điện thoại về.



Đúng lúc giáo viên ngẩng đầu nhìn xuống dưới, đám người vừa rồi chép bài đến hăng say, trong nháy mắt khôi phục lại yên tĩnh, làm bộ bắt đầu làm bài.



Sơ Tranh ngồi nghiêm chỉnh, viết nghiêm túc hơn bất kỳ ai.



Giáo viên quan sát một lát, lại cúi đầu.



Sơ Tranh nhanh chóng điền xong mấy bài đơn giản đằng sau, giải đề chỉ viết đáp án, tỉnh lược hết quá trình.



Viết xong đề, Sơ Tranh quăng bút ra, lấy điện thoại di động ra nhét vào trong túi.



"Tiểu Sơ cậu làm gì thế?"



Sơ Tranh ra hiệu cô ấy yên tĩnh, điểm lên bài thi trên bàn một cái, ra hiệu lát nữa nộp giúp mình.



Sơ Tranh nhanh chóng rời khỏi vị trí, rời đi từ cửa sau.



Bạn học đằng sau đều nhìn thấy, nhưng không ai dám nói.



Bởi vì vị đại lão này hung cực kì.



Không thể trêu vào không thể trêu vào.



-



Lúc này tất cả học sinh đều đang đi học, Sơ Tranh đi trong trường học không có ai, tìm một nơi leo tường ra ngoài.
Đi thêm tí nữa là tên lửa lên không...



Rất tốt.



Cũng không phải cái này.



Không đúng... còn chưa qua, Thư Tuyển dừng lại, cũng giữ chặt Sơ Tranh còn muốn đi lên phía trước: "Bên này."



Sơ Tranh: "..."



Xong xong, mặt mũi đại lão khó mà giữ được.



Cũng không phải cô sợ.



Đại lão thì không sợ gì cả.



Chỉ là ngồi thứ này, thật sự rất mất mặt!



Bị người ta biết cô còn lăn lộn thế nào nữa!



【 Tiểu tỷ tỷ cô suy nghĩ nhiều quá rồi... 】 Vương Giả thật sự không nhịn được nữa: 【 Xin hãy nghiêm túc nghĩ xem phải làm sao để thu hoạch được thẻ người tốt, đừng có cả ngày nghĩ những thứ loạn thất bát tao này. 】



Ngủ một giấc không phải được rồi sao, chuyện này còn cần phải nghĩ à?



【...】



Ta hoài nghi tiểu tỷ tỷ đang lái xe, nhưng ta không có chứng cứ.



Mắt thấy sắp đến gần hạng mục tên lửa lên không kia, kết quả Thư Tuyển rẽ ngang, vòng qua tên lửa lên không, đến vị trí đằng sau—— nhà ma.



Nhà ma còn tốt.



Phù.



Sơ Tranh ung dung không vội đi theo Thư Tuyển soát vé đi vào.



Nhà ma có mấy chủ đề, sau khi vào Thư Tuyển hỏi Sơ Tranh chọn cái nào.



Sơ Tranh tùy ý chọn cái "Vu Sơn Dạ Thoại".



【 Tiểu tỷ tỷ cô có cảm thấy cái tên này có chút ba chấm không? 】



Cái nào ba chấm?



【 Vu Sơn cô nghĩ đến cái gì? 】



Núi?



【...】



Vương Giả thở dài.



Khi không nên nghĩ thì cô lại nghĩ lung tung.



Khi nên nghĩ cô lại đột nhiên thẳng.



Làm hệ thống thật là khó.



Làm hệ thống của tiểu tỷ tỷ càng khó hơn.



Muốn đổi tiểu tỷ tỷ.