Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1334 : Thiên kim thật giả (40)

Ngày đăng: 01:40 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Khi ăn sáng, Thư Tuyển có chút lo lắng: "Hôm qua cha mẹ em từng gặp anh, bọn họ sẽ không phản đối chứ?"



Cho dù cô đã trưởng thành, nhưng suy cho cùng cô vẫn đang đi học.



Sơ Tranh rất tự tin: "Em sẽ giải quyết, đừng lo lắng."



"..."



Thư Tuyển trầm mặc ăn sáng, ăn xong đưa Sơ Tranh đi học.



Lúc xuống lầu gặp phải Ngô Cường.



Cường Cường nhìn thấy Sơ Tranh, cũng giống như con chuột thấy mèo, nhanh như chớp chạy mất tăm.



"Hình như hắn rất sợ em?"



"Ừ."



Sơ Tranh không muốn giải thích thêm, đi ra khỏi hành lang.



Thư Tuyển bảo Sơ Tranh chờ một chút, hắn đi sang bên cạnh đẩy chiếc xe đạp tới: "Bạn nhỏ, lên xe."



Sơ Tranh: "..."



Không!



Ta từ chối!!



-



"Tiểu Sơ, anh trai hôm nay đưa cậu đến trường là ai thế?"



Sơ Tranh vừa vào trường học, liền bị Hạ San kéo lại hỏi không ngừng.



"Bạn trai."



Hạ San thở hốc vì kinh ngạc: "Cậu yêu đương á?"



"Không được?"



"... Cũng không phải, nhưng bạn trai cậu thật sự rất đẹp trai nha!" Con ngươi ngập nước của Hạ San chớp chớp: "Là minh tinh sao? Ăn mặc rất kín kẽ, còn chạy xe đạp đưa cậu đi học, thật lãng mạn quá đi!"



Sơ Tranh: "..."



Ha ha.



Mặt thẻ người tốt đẹp cỡ đó, nếu như không ăn mặc kín một chút, thì không phải sẽ lên trời luôn à.



Đáy lòng Sơ Tranh rất phiền, muốn che người lại, không cho người khác nhìn.




Biểu cảm của Đường Tiểu Tình lập tức trở nên đặc sắc: "Theo tôi được biết, cô bây giờ chắc hẳn không có tiền."



"Đó là theo cô biết, tôi có tiền hay không, tôi có thể không rõ ràng?"



"..."



Đường Tiểu Tình cười một tiếng: "Được thôi, coi như cô có tiền, cô có điều kiện gì?"



"Đơn giản."



Ánh mắt Sơ Tranh nhìn về phía Đỗ Hạ trong đám người, Đường Tiểu Tình theo tầm mắt cô nhìn sang.



-



Đường Tiểu Tình về đến nhà, người giúp việc tới đưa giày cho cô ta: "Tiểu thư, ngài uống rượu?"



"Uống một chút, cha tôi đâu?" Đường Tiểu Tình thả đồ xuống, ánh mắt đảo qua bên trong, không nhìn thấy cha mình.



"Tâm trạng tiên sinh không tốt lắm, đang ở thư phòng." Người giúp việc cẩn thận nhắc nhở: "Tiểu thư, nếu ngài không có việc gì, thì vẫn đừng nên tìm tiên sinh."



Đường Tiểu Tình không nghe người giúp việc, đi lên lầu rồi trực tiếp xông vào thư phòng.



Ông Đường đang gọi điện thoại, nghe thấy âm thanh quay đầu, lông mày nhíu lại, trách cứ nhìn Đường Tiểu Tình.



"Được, vậy tôi chờ tin tức của anh." Ông Đường cúp điện thoại: "Đường Tiểu Tình, con càng ngày càng không có quy củ!!"



"Cha, con có một tin tức tốt."



Ông Đường nhíu mày: "Tin tức tốt gì? Đừng nói lại muốn xin tiền nhé? Con cũng trông thấy tình huống bây giờ rồi đấy, bây giờ cha không có tiền cho con, gần đây con cũng thu liễm chút đi cho cha, lần này mà không qua được, chúng ta đều xong con bê, hiểu chưa?"



Đường Tiểu Tình đưa ra một tấm thẻ, xoay trong không khí hai vòng, đặt trên bàn sách: "Con tìm được tiền."



"Con?" Ngữ điệu của ông Đường cổ quái.



Ông ta nhìn chằm chằm thẻ trên bàn: "Tiền tiêu vặt của con à?"



Đường Tiểu Tình: "..."



"Dĩ nhiên không phải, tiền tiêu vặt của con còn không đủ cho con tiêu, sao có thể còn thừa."



"..." Con còn biết à!!



Đường Tiểu Tình nói ông Đường đi kiểm tra tiền trong thẻ này.



Ông Đường mặc dù nửa tin nửa ngờ, nhưng vẫn cho người cầm thẻ đi kiểm tra.



Chờ tin tức truyền về, biểu cảm của ông Đường phụ trong nháy mắt trở nên ngưng trọng.



*



Tiểu tiên nữ: Không bỏ phiếu chúng ta đều xong con bê! Nhanh, ném vé tháng! Đến đi! Vé tháng!! Đi!!