Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1358 : Người chơi Cẩm Lý (11)

Ngày đăng: 01:40 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Phương hướng Dạ Văn Tiêu nhìn chỉ có Hoa Đào Vẫn Như Cũ và tiểu tỷ tỷ thổ hào.



Hoa Đào Vẫn Như Cũ khoát tay —— không phải tôi!



Cho nên...



Tầm mắt của mọi người nhìn về phía Sơ Tranh.



Người sau trấn định khẽ nâng cái cằm, ngữ điệu nhàn nhạt lên tiếng: "Tôi ở đâu, liên quan gì đến anh?"



Lửa giận Dạ Văn Tiêu tích tụ một đêm, lúc này gặp được chính chủ, lập tức không ép được.



"Hôm qua em không có mặt thì thôi đi, điện thoại cho em em cũng không nhận, em có ý gì?"



Bởi vì cô không có mặt, dẫn đến mặt mũi hắn ta không sáng sủa, bị người ta chỉ trỏ.



Ngay cả cha mẹ cũng chạy tới hỏi.



Cũng bởi vì cô, chuyện mà đêm qua hắn ta chuẩn bị xong, tất cả đều ngâm nước nóng.



"Tôi muốn nhận thì nhận, không muốn nhận thì không nhận, anh quản được tôi à, anh là cha tôi hay là tổ tông của tôi?" Chó điên còn muốn quản đến trên đầu ta chắc!



"Anh là..."



Dạ Văn Tiêu bỗng nhiên dừng lại.



Ánh mắt liếc qua Hoa Lạc Bất Tẫn bên cạnh, nuốt mấy lời phía sau về.



Không thể nói.



"Anh là cái gì?" Sơ Tranh dù bận vẫn ung dung hỏi.



Dạ Văn Tiêu trầm mặt, ra lệnh cho cô: "Logout đi cho anh, ngay lập tức."



Hắn ta cho rằng Sơ Tranh vẫn giống như trước kia, chỉ cần hắn ta biểu hiện ra vẻ tức giận, đối phương sẽ lập tức làm theo.



Nhưng bây giờ không giống.



Người hắn ta đối mặt chính là vị hôn thê đã đổi linh hồn khác.



Giọng nói Sơ Tranh lạnh lẽo, giống như mang theo hàn khí: "Tại sao tôi phải nghe lời anh."



Dạ Văn Tiêu bị chống đối, đáy lòng phun lên từng trận cổ quái.



Hắn ta nhíu mày, hạ giọng: "Em đừng khiêu chiến sự kiên nhẫn của anh."



"Ồ."



Sơ Tranh bất vi sở động.



Thứ như kiên nhẫn này, phải khiêu chiến nếu không sẽ biến mất.



Ta đây là đang giúp ngươi rèn luyện kiên nhẫn.



Không cần cảm ơn.



Mỗi ngày đều đang cố gắng làm người tốt!




Acc nhỏ cấp 0 có lẽ cũng có chỗ tốt!



-



Một Bước Bại Một Tỷ tiêu 30.000 mua kiếm Thương Vũ, lập tức trở thành điểm nóng trong game.



Mà không bao lâu, có người truyền, "ba mươi ngàn" kia tặng cho Hoa Đào Vẫn Như Cũ.



Có người xác định, trong tay Hoa Đào Vẫn Như Cũ quả thật có một thanh Thương Vũ, căn cứ vào người bán xác nhận, chính là thanh kiếm người đó bán.



Thế là ngày thứ hai trên diễn đàn liền xuất hiện văn đồng nhân.



Rất nhanh bị đắp lên cao lầu, trở thành topic hot trên diễn đàn.



Sơ Tranh: "..."



Sơ Tranh bị nhiệm vụ tra tấn, chỉ muốn thăng cấp.



Hoa Đào Vẫn Như Cũ bị dọa đến một ngày không lên mạng.



Vất vả lắm mới trở lại bình thường, vừa lên mạng liền quấy rối Sơ Tranh, bảo cô mau lấy ba mươi ngàn kia về.



Cô ấy thật sự sợ bị đánh cướp.



Sơ Tranh chê cô ấy phiền, thế là Hoa Đào Vẫn Như Cũ bị kéo đen.



Hoa Đào Vẫn Như Cũ khóc không ra nước mắt.



-



Sơ Tranh biết Dạ Văn Tiêu sẽ tìm cô.



Nhưng không nghĩ tới hắn ta sẽ chạy vào nhà, Dì Đặng mở cửa cho hắn ta, con hàng này trực tiếp chạy đến cửa phòng cô.



"Dì Đặng, về sau người râu ria đừng có cho vào."



Dì Đặng: "??"



Đây là con rể tương lai của nhà này.



Sao lại là người râu ria?



Dì Đặng nghĩ đến đêm qua, tiểu thư nhà mình ngay cả tiệc sinh nhật của Phương Chu An cũng không đi, rất thức thời không hỏi gì cả.



"Em làm gì thế?" Phương Chu An nhíu mày, đáy mắt mang theo một chút không kiên nhẫn: "Ai chọc ghẹo em?"



Phương Chu An sẽ không chủ động xách ra chuyện trong game, bởi vì hắn ta không xác định rốt cuộc Sơ Tranh có biết hay không.



Lỡ như là hắn ta suy nghĩ nhiều thì sao?



Sơ Tranh bình tĩnh khuyên hắn ta: "Phương tiên sinh, tôi khuyên anh đi nhanh lên."



Lông mày Phương Chu An nhíu thành hình chữ Xuyên.



Phương tiên sinh... Cô lại còn gọi mình như vậy! Trước kia là ai cứ một câu anh Chu An anh Chu An mà gọi chứ?



Cô gái trước mặt vẫn là dung mạo hắn ta quen thuộc, nhưng giọng điệu, thần sắc đều làm hắn ta cảm thấy lạ lẫm.



"Em..."