Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1365 : Người chơi Cẩm Lý (18)

Ngày đăng: 01:40 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



【 Thế giới 】 Hoa Đào Vẫn Như Cũ: Đi phó bản cùng Thỏ Thỏ, còn có thể cứu không?



【 Thế giới 】 Fan cuồng Thỏ ca: Nén bi thương đi.



【 Thế giới 】 Trời sinh có anh: Tỷ muội đi thanh thản, chúng tôi sẽ tưởng nhớ cô.



【 Thế giới 】 Hôm nay Thỏ ca lên mạng không: Đây chính là đại giới hạ bản cùng Thỏ Thỏ, tiếp nhận đi!



【 Thế giới 】 Bạn gái của Thỏ Thỏ là bản tôn: Là kẻ hung hãn, người bạn gái như tôi đây cũng không dám cùng Thỏ Thỏ hạ bản, trâu!



【 Thế giới 】 Ta Không Phải Thỏ Thỏ: Tôi vẫn còn ở đây đấy nhé, mấy người làm sao đây, muốn bị xóa fan tịch hả!



【 Thế giới 】 Thịt ba chỉ chạy vội: Ha ha ha, Thỏ ca quá đáng thương.



【 Thế giới 】 Trần Trần Vô Ảnh: Tôi không muốn cười, nhưng tôi nhịn không được, thật xin lỗi, ha ha ha ha ha ha.



【 Thế giới 】 Điêu dân to gan: Hoa Đào, cô cùng Thỏ Thỏ đi phó bản gì vậy?



【 Thế giới 】 Hoa Đào Vẫn Như Cũ: Phó bản Thiên Ma, tôi không nghĩ tới, tôi vốn đang đi cùng tiểu tỷ tỷ thổ hào, là Thỏ Thỏ đột nhiên xuất hiện, tôi không cự tuyệt được.



【 Thế giới 】 Điêu dân to gan: Đậu má! Không gọi tôi?



【 Thế giới 】 Mi muốn giàu trong một đêm không: Đậu má! Không gọi tôi?



【 Thế giới 】 Nhược Gia: Đậu má! Không gọi tôi?



【 Thế giới 】 Hộ vả mặt chuyên nghiệp: Đậu má! Không gọi tôi?



Sơ Tranh nhìn các loại phun tào trên thế giới, tỉnh táo đóng thế giới lại.



-



Sau khi vào phó bản, Sơ Tranh liền biết Ta Không Phải Thỏ Thỏ có bao nhiêu hố.



Kỹ thuật của anh ta vẫn còn được, nhưng chính là thường xuyên đang đánh thì đột nhiên nói chuyện, sau đó liền treo.



Thiên Ma vốn là phó bản đặc thù, sẽ rơi ra trang bị Thiên Ma.



Là trang bị mà tất cả mọi người đang đánh trong game bây giờ.



Nhưng tỉ lệ rớt cảm động giống như kiếm Thương Vũ.



"Idol nhà tôi hố không chỉ là anh ấy không hiểu thấu treo, mà còn đi phó bản với anh ấy, vận khí cực kém!"



Hoa Đào Vẫn Như Cũ nhỏ giọng phổ cập khoa học với Sơ Tranh.



Song lần này vượt quá dự kiến của Hoa Đào Vẫn Như Cũ, BOSS cuối cùng ngã xuống đất, xoát ra lại có một bộ phận của trang bị Thiên Ma.



"Thỏ Thỏ hôm nay anh bật hack sao?"



Hoa Đào Vẫn Như Cũ kinh hỉ hô về phía Ta Không Phải Thỏ Thỏ.



Ta Không Phải Thỏ Thỏ: "Không có. Tôi không phải loại người như vậy, tôi có gánh nặng thần tượng."



Sơ Tranh: "..."
Nhóc đáng thương yếu ớt bất lực bây giờ chỉ muốn lẳng lặng.



"Cô làm sao mà âm hay thế?" Ta Không Phải Thỏ Thỏ tò mò: "Có thể âm hơn mười ngàn, trâu!"



"Thỏ ca anh hối lộ trông coi nhiều hơn mấy lần là được rồi." Ba La Xuy Tuyết nói.



"???"



Ta Không Phải Thỏ Thỏ nói thế nào cũng là nghệ sĩ, có trầm mê game thế nào, cũng không thể thật sự mặc kệ chuyện chính của mình.



Cho nên chuyện phát sinh trên game, rất nhiều chuyện anh ta cũng không biết.



"Ẩu đả NPC, rồi lại hối lộ, rất nhanh là có thể âm thành giống như tiểu tỷ tỷ thổ hào."



"..."



-



Sơ Tranh là Cẩm Lý, chỉ có thể tạo phúc cho người khác.



Không biết là ai nói ra, trong lúc nhất thời người tìm Sơ Tranh hạ bản nhiều không đếm hết.



Sơ Tranh ngại phiền, trốn ở chỗ Tần Lạc.



Tần Lạc đổi mới tiểu lâu không ít, trước đó trống rỗng, bây giờ cái gì cũng có, ngược lại có mấy phần nhân khí.



"Tiểu Sơ không vui sao?"



"Suy nghĩ chút chuyện, đừng phiền tôi."



"Tiểu Sơ không vui thì có thể nói với tôi, tôi giúp cô." Tần Lạc bưng lấy mặt, nụ cười ngoan ngoãn: "Tôi rất lợi hại."



Sơ Tranh giơ tay mò đầu hắn, đây chỉ là một chuỗi số liệu, không có cảm giác gì.



Sơ Tranh rất nhanh liền thu tay lại, không mặn không nhạt: "Ừ."



Tần Lạc ngoẹo đầu nhìn cô.



Không gian trong lúc nhất thời trầm mặc xuống.



Sơ Tranh bị Tần Lạc nhìn chằm chằm đến không được tự nhiên: "Anh nhìn tôi làm gì?"



"Ừm, Tiểu Sơ đi rồi tôi sẽ không nhìn thấy nữa." Tần Lạc yếu ớt nói: "Nếu như Tiểu Sơ có thể ở mãi ở đây thì thật tốt."



"..."



Sơ Tranh nghiêm mặt, nghiêm túc nói: "Tốt nhất anh đừng có ý đồ xấu, tôi muốn ra ngoài, sẽ luôn có biện pháp, anh không nhốt được tôi."



"Tiểu Sơ không thích, tôi sẽ không." Tần Lạc khoát tay: "Tôi không làm Tiểu Sơ tức giận."



"Anh đừng nghĩ đến những chuyện này, tôi sẽ ở cùng anh mãi." Sơ Tranh nói.



Con ngươi Tần Lạc hơi sáng lên: "Có thật không?"



"Anh phải nghe lời."



"..." Lông mi Tần Lạc rủ xuống, nửa ngày sau ngẩng đầu lên, cười đến đặc biệt ngọt: "Được, chỉ cần Tiểu Sơ ở cùng tôi, tôi đều nghe Tiểu Sơ."