Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1372 : Người chơi Cẩm Lý (25)

Ngày đăng: 01:40 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên 



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Lúc này Hoa Lạc Bất Tẫn đang ở chung một chỗ với Dạ Văn Tiêu.



Dạ Văn Tiêu làm ra trận thế lớn như vậy để thổ lộ, trên mặt cô ta cũng có ánh sáng.



Vốn là một chuyện rất vui mừng, ai biết Dạ Văn Tiêu thổ lộ vẫn chưa xong, trên thế giới liền nhảy ra một tin tức như vậy.



"Hoa Đào Vẫn Như Cũ này là ai thế?"



"Hình như từng thấy trên kênh thế giới rồi."



"Vận khí tốt như vậy sao?"



"Lạc Thần, tôi cũng rất muốn."



Hoa Lạc Bất Tẫn nghe mọi người thảo luận, sắc mặt dần dần không tốt.



Những người này cũng coi như có mắt nhìn, nhanh chóng ngậm miệng.



Dạ Văn Tiêu cũng tức giận không nhẹ.



Nếu như không có tin tức này, vậy tin kia của hắn ta sẽ được đưa lên đỉnh thật lâu.



Đây chính là hắn ta nạp tiền làm.



Ai biết sẽ bị một tin khác làm rơi đỉnh.



Ngay cả phía công ty game đại khái cũng không dự liệu được.



Dạ Văn Tiêu tìm phục vụ khách hàng khiếu nại, phục vụ khách hàng không xử lý được, báo lên phía trên.



Lạc Thần mặc dù phát tới ba tin, nhưng thời gian biểu hiện chỉ có năm phút đồng hồ, mà Dạ Văn Tiêu là vàng ròng bạc trắng tiêu tiền, cuối cùng quyết định đưa cái tin của Dạ Văn Tiêu về lại.



Ai biết cái tin kia vừa trở về, lại bị rơi xuống.



【 Tin tức thế giới 】 Người chơi "Một Bước Bại Một Tỷ" tặng cho người chơi "Hoa Đào Vẫn Như Cũ" 9999 đóa lam sắc yêu cơ.



Phục vụ khách hàng:...



Thế này thì bọn họ cũng không có cách nào nữa.



Người ta cũng dùng tiền lên đỉnh.



Dạ Văn Tiêu tức đến xanh mét cả mặt mày.



Nữ nhân kia tuyệt đối là cố ý!!



【 Thế giới 】 Thịt ba chỉ chạy vội: Kích thích, game này còn có thể tặng cùng giới?



【 Thế giới 】 Đào Kép Họa Tây Lâu: Oa oa oa, vì sao tiểu tỷ tỷ không tặng tôi?



【 Thế giới 】 Liên minh kẻ thù giàu: Một trăm ngàn... Một trăm ngàn!! Không được, tôi sắp không khống chế nổi chính mình.




Sơ Tranh không từ chối.



Mặc dù Dạ Văn Tiêu tức đến nổ tung, nhưng vẫn bày tỏ với Hoa Lạc Bất Tẫn.



Điểm không giống với trước đó chính là, Hoa Lạc Bất Tẫn cũng không phải mập mờ không đồng ý, mà ngược lại đồng ý.



Không biết có phải là bởi vì Dạ Văn Tiêu tặng số hoa kia, để Hoa Lạc Bất Tẫn trông thấy thực lực của vị thổ hào này hay không.



"Quay xong chưa?"



"Xong rồi." Tần Lạc vỗ ngực, cam đoan không có vấn đề.



"Gửi đến điện thoại di động của tôi."



Tần Lạc nghe lời gửi đến điện thoại di động của Sơ Tranh.



Sơ Tranh cũng không vội vã rời đi, mà chờ người bên Dạ Văn Tiêu tản đi, mang theo Tần Lạc âm thầm nghe lén một chút.



Hai người vừa thiết lập quan hệ, nhất định sẽ dính nhau một hồi.



Hoa Lạc Bất Tẫn như chim non nép vào người Dạ Văn Tiêu, nói chuyện với Dạ Văn Tiêu.



Cuối cùng không biết nói thế nào lại nói đến Lạc Thần, Hoa Lạc Bất Tẫn cũng muốn Lạc Thần.



Dạ Văn Tiêu vừa ôm mỹ nhân về, mỹ nhân yêu cầu đương nhiên là một lời đáp ứng.



"Hoa Lạc, em yên tâm, chỉ cần em thích, anh nhất định sẽ cho em hết."



Sắc mặt Hoa Lạc Bất Tẫn đỏ lên: "Cảm ơn."



"Giữa chúng ta, không cần nói những thứ này..."



Sơ Tranh dùng một tay bịt mắt Tần Lạc lại.



Tần Lạc không giãy dụa, chỉ kỳ quái hỏi: "Vì sao lại che mắt tôi?"



"Không thích hợp cho anh nhìn." Bé con mà nhìn cái gì, lại không thể hôn.



"Nhưng mà... Tiểu Sơ, cô che tôi, tôi cũng có thể trông thấy."



Nói cách khác, Tần Lạc chỉ là hình ảnh truyền tải của hắn, toàn bộ trò chơi, chỉ cần hắn muốn biết, mặc kệ ở đâu, hắn cũng có thể rõ như lòng bàn tay.



Sơ Tranh: "..."



Sơ Tranh dắt hắn rời đi.



"Chúng ta không nhìn sao?"



"Nhìn cái gì?"



"Bọn họ như kia chính là đang hôn?" Tần Lạc dùng ngón tay chỉ chỉ, giọng nói nhẹ mềm như lông vũ lướt qua: "Tôi xem tư liệu, khác phái hôn nhau đại biểu cho thích."



"..."